Ăn trưa xong, hai người trở lại phòng, vừa mở cửa đã thấy Liêu giáo thụ vẫn còn đang vùi đầu nghiên cứu tài liệu Tang Tử Minh vừa gửi tới. Không chỉ vậy, trong phòng còn rơi đầy giấy nháp khắp nơi, trên đó chi chít những ký hiệu và công thức mà cậu nhìn không hiểu nổi.
Họ định biến căn phòng này thành phòng thí nghiệm luôn à?
Liêu giáo thụ hiển nhiên quên mất là hai người bọn cậu sẽ quay về, thấy cảnh tượng thế này, cả hai cũng không tiện lên tiếng đuổi người đi. Đành lặng lẽ rời đi, tiếp tục ra phố dạo chơi.
Chỉ khổ cậu, tài khoản có tận một trăm triệu linh mười vạn liên minh tệ lại nằm trong tay Liêu giáo thụ. Không mang theo quang não, chẳng khác nào không có tiền tiêu, thành ra không thể mua được mũ giáp mà mình ưng ý. Cả hai người cộng lại trên người chỉ có vỏn vẹn một vạn liên minh tệ, vừa đủ để mua một bộ quần áo.
Nghèo thật đấy.
Giây phút ấy, Đồng Du thật sự cảm nhận sâu sắc mức độ nghèo khó của Thủy Lam Tinh.
Trong một cửa hàng nước uống ở trung tâm thương mại, hai người ngồi xuống nghỉ chân, tính gọi gì đó uống rồi về sau.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT