Ăn Tết năm ấy, Tưởng Tiện phần lớn thời gian đều không ở nhà.
Cẩm Nương cũng khó được nhàn hạ, chẳng cần ra ngoài xã giao, liền an tâm ở trong nhà đọc sách, thêu thùa may vá, thanh tĩnh lại thư thái. Người từng trải qua nhiều tiệc tùng tiếp đãi mới thấu hiểu, lần đầu ra ngoài, quả là lòng dạ hân hoan, nhưng nhiều lần như vậy rồi, yến hội cũng chẳng có gì khác biệt, dần dà lại cảm thấy, thà ở nhà an nhiên còn hơn.
Bởi có nhiều thời gian rảnh rỗi, Cẩm Nương liền toàn tâm toàn ý thêu bức Quan Âm tọa liên tượng, khi mỏi mắt hay tay, lại cùng hài tử chuyện trò tiêu khiển. Hai đứa nhỏ ở bên nhau rất hòa thuận, tỷ tỷ có thể kể chuyện cổ tích cho đệ đệ nghe, đệ đệ cũng vô cùng ỷ lại tỷ tỷ.
Quân tỷ nhi quả thật như một tiểu trợ thủ bên người nàng, mỗi khi Ninh ca nhi hơi lớn tiếng kêu gọi, nàng liền đưa ngón tay chạm lên môi khẽ “suỵt” một tiếng:
“Suỵt—mẫu thân đang làm chính sự, không được ồn ào.”
“Đệ là tiểu trư, hừ hừ hừ!” – Ninh ca nhi bày trò nghịch ngợm, làm mặt quái.
Quân tỷ nhi tuy hiểu chuyện, rốt cuộc vẫn là tiểu hài tử, cũng học theo đệ đệ kêu gâu gâu meo meo, náo loạn đến nỗi Cẩm Nương nhức cả đầu. Đành sai nhũ mẫu và nha hoàn dẫn hai đứa đi nơi khác chơi đùa, nàng mới có thể yên tâm chuyên tâm hành thêu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play