Sau đó, Cẩm Nương lại đi thỉnh an các vị quan gia trong phủ. Lần này, nàng vận lễ phục khi xuất giá – chiếc bách hoa như ý mạ vàng bạc mà nhà phu quân khi xưa ban cho, bên ngoài khoác áo bông phấn tím viền tím nhạt, dệt hoa mai bằng gấm mặt da dê. Lần này theo phu quân ra ngoài, cũng chỉ là ngồi hầu, rất ít có cơ hội mở lời.
Song nàng cũng không lấy đó làm phiền lòng, còn thản nhiên bảo A Doanh:
“Bị lạnh nhạt cũng là tốt, chỉ cần có chỗ mà ngồi, còn hơn là ngồi nơi rực rỡ mà phải ứng phó.”
Phương mụ mụ cười nói:
“Nương tử nói rất phải. Nếu họ cũng đưa thiệp mời, tức là đã có ý xem trọng. Nếu mình lại cố ý thể hiện quá mức, e rằng lại bị người ta đem ra trêu chọc. Giữ được phong thái ung dung, mới xứng là dáng vẻ của quan gia nương tử.”
Ngoài việc ra mắt chính thất các vị thông phán, còn có những vị phu nhân đẩy quan và các hào hộ bản địa. Không ai làm ra vẻ phô trương, Cẩm Nương cũng lấy bộ trang sức Thúy Hoa mà nhà mẹ đẻ từng tặng ra đeo, phối cùng bộ trang sức kim mệt ti từng là của hồi môn ngày xuất giá.
Trong lần này, Cẩm Nương cũng học được không ít phép tắc trong xã giao. Có người nhân dịp tiệc mà mở rộng giao tế, có người lại âm thầm làm mai, có người chỉ đơn thuần cầu kết giao, mong tăng thêm vài phần nhân mạch.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play