Nói là sửa soạn yến tiệc, giữa trưa là Tam thúc đích thân nấu thịt dê. Cẩm Nương ăn được mấy đũa thì thấy Vinh Nương bước vào, bưng theo lễ vật đến nhà. Nàng đưa hai tấm lụa mịn, một màu chàm, một màu đỏ thắm, lại thêm hai trăm văn cho Oánh Nương.
Cẩm Nương lấy làm kỳ lạ, không hiểu vì sao Đại tỷ không đổi số bạc ấy thành ngân phiếu hay bạc vụn. Khi còn ở Chu gia, nàng từng thấy qua những lễ bạc được gói bằng ngân phiếu, vàng lá hoặc bạc thỏi. Sau này đến tiệm đổi bạc, nàng mới hiểu, kỳ thực người nhà quyền quý thường đổi bạc sang hình thức nhẹ nhàng dễ trao tay, tiện lợi hơn mà vẫn giữ thể diện. Lần trước nàng cũng kêu phụ mẫu đổi bạc ra loại năm phần và tám phần để dễ dàng bỏ vào túi lụa, vừa đẹp vừa sang.
Đại tỷ là chủ mẫu nhiều năm, lại là thê tử của y quan chuyên thăm bệnh cho nhà quyền quý, cớ sao vẫn không hiểu lễ nghi, lại cứ lấy tiền mặt đưa tặng? Dù không đến mức quê mùa, nhưng cũng kém phần khí phái.
Phụ mẫu Cẩm Nương đã sớm quyết không đưa tiền cho Nhị thúc, nhưng Oánh Nương nay gả đi, đã thành một gia đình riêng, nên cũng không thể tay không. Thế là nhà nàng chuẩn bị một sọt trái cây tươi, hai hộp mứt, ba chậu hải đường, và bốn chiếc chén sứ thô in hình quả hồng. Mỗi chiếc ly giá 50 văn, được buộc chỉ hồng, trông tinh xảo vô cùng.
Oánh Nương vui mừng tấm tắc: “Thật là đẹp mắt, mấy cái chén quả hồng này mua ở đâu vậy?”
La Ngọc Nga cười đáp: “Là nhị tỷ tỷ con mua từ quỷ thị, chẳng phải thứ gì quý báu, nhưng ý nghĩa tốt lành, vạn sự như ý.”
Oánh Nương tuy không ưa Cẩm Nương, nhưng lại thầm khâm phục con mắt chọn lễ của nàng. Từ nay về sau, tặng lễ cũng nên có cả vẻ đẹp và ý nghĩa như vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT