Vinh nương cảm thấy Cẩm nương hành xử quá mức tuỳ hứng, nữ tử như thế, về sau xuất giá e rằng khó thuận, thậm chí còn khiến bà mẫu không vừa ý. Trừ phi cưới được kẻ làm rể đến ở rể, ăn cơm mềm của nhà nương tử, nhưng loại người ấy cũng khó lòng gọi là kẻ có khí tiết.
Nghĩ đến đây, trong lòng nàng dâng lên vài phần dè chừng với Cẩm nương. Một người không dễ dung hòa, còn đáng sợ hơn những kẻ chỉ biết múa mép vung lời.
Cẩm nương thì lại hồn nhiên vui vẻ. Giữa trưa nàng ra đầu ngõ mua ít đồ ăn mình ưa thích, về nhà vừa xem thoại bản, vừa nhấm nháp. Quả thật kỳ lạ, tuy ngoài đời nàng là người lý trí, nhưng đôi khi lại bị thoại bản cảm động đến mức rơi lệ. Có lẽ là bởi không tin trên đời còn tồn tại chân tình, cho nên chỉ trong sách mới thấy lưu lại chân tình ấy.
May thay khi La Ngọc Nga và mọi người trở về, Cẩm nương đã bình tĩnh như thường.
“Nữ nhi nói xem, có phải tà môn hay không. Hôm qua còn nắng chang chang, hôm nay Tam muội muội thành thân, mà dưới hỉ trướng lại đổ tuyết, tuyết lớn đè sập cả mái.”
Cẩm nương nghe xong hơi ngẩn người. Tuy rằng nàng không quá tin mấy chuyện đó, nhưng vào ngày đại hỷ mà trời sụp tuyết, quả là điềm chẳng lành. Nàng bèn chuyển chủ đề:
“Sao giờ này mọi người mới về?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play