“Hạnh Nhi?” Tạ Tú Lâm sững người, giọng mang theo vài phần nghi hoặc.
Người tới đúng là Hạnh Nhi, nha hoàn bên người Tạ Tú Vân. Nàng ta kiêu căng ngạo mạn, từ trước tới nay chưa từng để đám người như Uyển Nhược vào mắt, lúc này cũng không chào hỏi gì, chỉ thẳng tay đưa qua một chiếc tráp nhỏ.
“Đây là lễ Giang cô nương thưởng cho các ngươi.”
Tạ Tú Lâm hiếu kỳ mở tráp ra, vừa thấy bên trong là hai viên đông châu sáng lấp lánh, ánh mắt lập tức sáng rực, vẻ mặt cũng không giấu nổi niềm kinh hỉ.
Uyển Nhược khẽ nhíu mày, giọng ôn hoà mà từ chối: “Vật quý giá như vậy, ta thật không dám nhận.”
Hạnh Nhi cười lạnh một tiếng, nói: “Thưởng ngươi thì cứ nhận đi. Với ngươi là trân bảo khó cầu, nhưng đối với Giang cô nương thì chẳng qua chỉ là mấy hạt châu nhỏ. Nàng ban thưởng ngươi cũng là nể mặt đại công tử mà thôi. Ngũ cô nương cùng lục cô nương cũng đều có hai viên.”
Uyển Nhược vẫn cảm thấy có chút gì đó không ổn, nhẹ giọng hỏi lại: “Nếu thật là Giang cô nương có lòng, vì sao lại không sai nha hoàn bên người nàng tới đưa? Mà lại là ngươi?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play