Tống Loan vừa tỉnh lại, cả người còn chẳng có bao nhiêu sức lực. Nàng mệt mỏi dựa vào gối đầu, thần sắc lạnh nhạt. Nhìn Triệu Nam Ngọc với vẻ mặt cứng đờ, dáng vẻ tiều tụy, nàng khẽ nhếch khóe miệng, mỉm cười nhạt, “Nam nhân tàn nhẫn độc ác, ta có thể hiểu. Để trở thành đế vương, nếu thủ đoạn không đủ tàn nhẫn, sao có thể đứng vững gót chân?”
Vì thế, việc hắn sát thê cũng chẳng tính là gì. Nàng, suy cho cùng, chỉ là một hòn đá kê chân trên con đường thượng vị của hắn.
Tống Loan không nói dối. Trong lòng nàng trống rỗng, nội tâm mờ mịt, nhưng chẳng hề khổ sở, chẳng thương tâm, cũng chẳng động lòng. Tựa như nàng đang xem câu chuyện của người khác vậy.
Triệu Nam Ngọc cảm thấy từng lời nàng thốt ra đều như dao sắc xẻo vào tim hắn. Nàng còn chẳng thèm mắng chửi hắn, nhưng điều đó lại khiến hắn đau đớn hơn.
Hắn há miệng, giọng khàn khàn mang theo chút đau đớn. Lúc này, dù hắn nói gì cũng vô ích, chỉ như đang thoái thác. Hắn không thể phủ nhận, đó đều là những việc hắn đã làm.
Tống Loan cúi mặt, dường như không muốn nhìn hắn. Ngón tay nàng khẽ nhéo góc chăn, đùa nghịch, mái tóc dài buông xõa che đi nửa khuôn mặt. Nàng mỉm cười, tiếp tục nói, “Bất quá, chàng đối với phụ mẫu và huynh trưởng của ta, thật sự quá độc ác.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT