Cửa điện đóng chặt, trong đại điện không thắp đèn, tối tăm mịt mù.
Sau khi A Vân bị ném vào đây, thời gian đã trôi qua rất lâu. Bỗng, một tiếng “kẽo kẹt” vang lên, tựa như có người bước vào, tiếng bước chân nặng nề vang vọng.
“A, đây là mèo xấu xí từ đâu tới thế?” Hắn cất giọng trào phúng, đôi mắt phượng lạnh lùng liếc nhìn người trước mặt. Hắn vừa đưa tay định lau đi vết bẩn trên gương mặt nàng, A Vân đã theo bản năng lùi lại né tránh.
Đôi mắt Lý Hàn lập tức trở nên hung ác, nhưng hắn lại nở nụ cười, “Sao thế? Mèo xấu xí chạy lung tung mà vẫn chưa chịu nhớ bài học sao?”
Hắn mạnh mẽ giữ chặt cằm nàng, cười nhạt như không để tâm, rồi lấy từ tay áo ra một chiếc khăn tay, lau sạch vết bẩn trên mặt nàng. “Thật thảm hại, bẩn thỉu thế này, chẳng còn chút xinh đẹp nào.”
Lý Hàn tiếp tục dùng giọng điệu âm dương quái khí nói chuyện với nàng. A Vân trong lòng sợ hãi tột độ, nhưng vẫn ngẩng đầu, nhìn thẳng vào hắn, đem những lời đè nén bấy lâu trong lòng nói ra, “Lý Hàn, ngươi là kẻ vong ân phụ nghĩa, một con sói mắt trắng!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT