Tống Hợp Khanh còn việc phải làm, không thể ở lại lâu. Hắn dặn dò Tống Loan vài câu, đưa cho nàng một khoản ngân lượng lớn rồi rời đi.
Tống Loan ngồi trong nhã gian, ăn uống no đủ mới xuống lầu. Nàng dạo phố, mua sắm rất nhiều thứ, tâm tình trở nên vui vẻ, mãi đến khi lưu luyến trở về phủ.
Về đến viện, từ xa nàng đã thấy Triệu Nam Ngọc đứng dưới hành lang kiều. Hắn chắp tay sau lưng, lặng lẽ đứng đó, dường như đang chờ nàng. Hắn khẽ mỉm cười, ngữ khí ôn nhu: “Nàng đã về rồi.”
“Ừm.” Tống Loan dừng lại một lúc, rồi nói: “Ta có mua quà cho chàng.”
Triệu Nam Ngọc thoáng ngẩn ra, không ngờ trong số những thứ nàng mua hôm nay lại có phần của hắn. Ý cười nơi khóe mắt hắn đậm thêm, lịch sự cảm tạ nàng.
Tống Loan tiện tay mua cho hắn một cây ngọc quan. Dù sao đối tốt với nam chính cũng chẳng bao giờ sai. Thực ra, nàng không chỉ mua quà cho hắn, mà còn có phần của Thức ca nhi, thậm chí cả Triệu Văn Diễn cũng không bị bỏ sót. Dù sao Triệu Văn Diễn là sư phụ của Thức ca nhi, tuy hai người không ưa nhau, nàng cũng không thể bạc đãi.
Triệu Nam Ngọc bước tới gần nàng, đứng trước mặt, thân hình cao lớn che khuất ánh sáng. Sợi tóc hắn khẽ bay trong gió, hắn đưa tay nhẹ nhàng gạt những sợi tóc mai trên trán nàng, rồi ôn tồn nói: “Ngày kia, ta sẽ đến Cù Châu một chuyến.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT