Tề Hành nắm tay lại, gật đầu thật mạnh, sau đó tuyên thề một lời thề nặng nề. Tề Nhạc cũng theo sau phát lời thề tương tự. Dù lời thề đó có hiệu lực hay không thì còn phải xem, nhưng ít nhất cũng thể hiện được thái độ và quyết tâm của họ.
Tiếp theo, Lục Văn Ngạn lấy ra một viên Cường Hóa Đan đưa cho Tề Hành.
Tề Hành nhìn viên thuốc trông hết sức bình thường đó, trong lòng vô cùng kích động. Nếu đổi lại là người khác đưa cho hắn viên thuốc nhìn chẳng khác nào thuốc trị cảm cúm mà bảo có thể giúp hắn khai phá dị năng gì đó, thì hắn nhất định sẽ cho người đó một trận rồi ném ra ngoài. Nhưng bởi vì người đưa thuốc là Lục Văn Ngạn, Tề Hành lại thật lòng muốn tin tưởng.
Tề Nhạc cũng vậy. Qua quãng thời gian chung sống, giữa họ đã hình thành nền tảng của sự tin tưởng. Mỗi lần Lục Văn Ngạn ra tay giúp đỡ, niềm tin ấy lại càng sâu sắc hơn. Lúc này đây, chỉ nhìn thoáng qua viên thuốc, hắn đã nhận ra thứ này không đơn giản như vẻ ngoài. Hắn cảm nhận được sức mạnh cuồn cuộn tiềm ẩn bên trong. Tề Nhạc tin rằng viên thuốc này nhất định sẽ giúp Tề Hành thức tỉnh dị năng, lòng cảm kích với Lục Văn Ngạn lại càng dâng cao.
Tề Hành hít sâu một hơi, nuốt viên Cường Hóa Đan. Thuốc vào miệng tan ra thành chất lỏng mát lạnh, một dòng khí lạnh dễ chịu chạy thẳng xuống đan điền, nơi đó lập tức tích tụ và lưu chuyển năng lượng. Chỉ trong vòng năm sáu phút, toàn thân Tề Hành đã ướt đẫm mồ hôi, trông như vừa từ dưới nước vớt lên.
Phương Cảnh Dương và Lý Minh Viễn lần đầu tiên được chứng kiến quá trình kích phát dị năng bằng thuốc, nhìn Tề Hành chịu đựng đau đớn như vậy, ai cũng thấy xót xa.
Mười phút sau, Tề Hành cuối cùng mở mắt, mỉm cười với mọi người. Nhưng chỉ một nụ cười nhạt ấy thôi, lại khiến người ta cảm thấy hắn khác hẳn trước đây. Nụ cười vẫn hiền hòa, nhưng đã mang theo vài phần tự tin.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT