Lúc 7 giờ tối, Lục Văn Ngạn đang đóng cửa viết dở nửa kế hoạch, thì khởi động bản cài đặt trò chơi. Vừa vào game, đã lập tức được mọi người nhiệt liệt chào đón.
Nhân vật của cậu hiện lên giữa màn hình là một người nam mặc trang phục xanh lá của môn phái Băng Tâm, đó là nhân vật trong game của Lục Văn Ngạn, một kẻ "buff máu trâu bò" chính hiệu.
[Hệ thống]: Thượng thư của thế lực [Đàm Hoa Nhất Hiện] đã online.
[Thế lực] [Tiểu Que Diêm]: ấu ấu ấu, Đàm Hoa tới rồi! Anh em tụ họp nào!
[Thế lực] [Triều Sinh Mộ Tử]: Vào đoàn, vào đoàn! (chạy như bay)
[Thế lực] [Ta Không Phải Loli]: Tôi cũng đi!
...
Nhìn thấy kênh thế lực tràn ngập tin nhắn, gương mặt nho nhã tuấn tú của Lục Văn Ngạn khẽ nở nụ cười.
[Thế lực] Thượng thư [Đàm Hoa Nhất Hiện]: Chiến trường 70, lập đoàn, còn 5 chỗ.
[Thế lực] Nguyên lão [Đào Hoa Đóa Đóa Khai]: (khóc lớn) Hoa ca chờ tôi với, tôi ra khỏi phó bản liền!
[Thế lực] Thượng thư [Đàm Hoa Nhất Hiện]: Được, sẽ chờ.
Chẳng mấy chốc, một đoàn 20 người đã được lập đủ. Lục Văn Ngạn lướt mắt qua đội hình, rất nhanh sắp xếp lại đội ngũ để cân đối hơn.
[Thế lực] Thượng thư [Đàm Hoa Nhất Hiện]: Nhấn vào tổ đội, người thiên cơ vào đoàn.
Sau khi tổ đội xong, Lục Văn Ngạn dẫn mọi người đến điểm đăng ký chiến trường, click vào NPC để chọn báo danh theo đoàn đội.
[Hệ thống]: Bạn đã vào danh sách chờ chiến trường, xin vui lòng đợi trong giây lát.
[Hệ thống]: Chiến trường đã mở, bước vào giai đoạn chuẩn bị chiến đấu. Vui lòng sẵn sàng.
Lục Văn Ngạn click vào NPC, cả 20 người cùng nhau dịch chuyển vào chiến trường.
[Thế lực] Thượng thư [Đàm Hoa Nhất Hiện]: Băng Tâm buff trạng thái, mọi người chuẩn bị. Võng Lượng gần đây hãy bảo vệ Băng Tâm và Vân Lộc.
Nghe lệnh Lục Văn Ngạn, các thành viên của đoàn bắt đầu hành động, còn cậu thì xuống ngựa, bắt đầu buff trạng thái cho đồng đội.
[Thế lực] Thượng thư [Đàm Hoa Nhất Hiện]: Đội 1 về phía nam, đội 2 phía bắc, đội 3 và 4 theo tôi ra đảo.
Một phút sau, cổng doanh trại mở ra, cả đoàn như tên rời cung xông thẳng ra ngoài. Lục Văn Ngạn dẫn đội mình tiến thẳng vào trung tâm và không ngoài dự đoán, chạm trán chủ lực phe đối phương, hai bên lập tức giao chiến.
Phát hiện Vân Lộc bên địch đã bắt đầu niệm "Phong Thất Lôi", Lục Văn Ngạn lập tức buff điều khí cho bản thân rồi lao nhanh vào giữa đám đông, bật kỹ năng ‘Bát môn’ để kéo máu của cả nhóm về lại , đồng thời ném một chiêu "Thất Tâm", tạm thời phong ấn kỹ năng của tên pháp sư kia.
[Thế lực] Thượng thư [Đàm Hoa Nhất Hiện]: Que Diêm, nhanh gi.ết tên pháp sư đó đi! Võng Lượng, qua bên kia khống chế tên Băng Tâm bên kia!
Tiểu Que Diêm là một người chơi phái Linh Vũ, lập tức giương cung nhắm thẳng vào tên pháp sư vừa bị phong ấn kỹ năng, đó là một Dạ Lang, máu yếu, phòng thủ thấp. Pháp sư kia bị bắn chỉ còn một vạch máu, rồi ngay sau đó bị một người bên cạnh chém thêm một nhát, lập tức gục xuống đất, hóa thành một cái xác xám trắng.
Hai người chơi phái Võng Lượng lập tức lao lên quấn lấy Băng Tâm phe địch, liên tục dùng kỹ năng định thân và hỗn loạn, khiến tên hỗ trợ này hoàn toàn không thể tung ra kỹ năng nào.
Đào Hoa Đóa Đóa Khai tranh thủ thời cơ niệm chiêu ‘Hỏa Thiên Phạt’, những quả cầu lửa rực rỡ rơi xuống như mưa ngay tại chỗ thiêu ch.ết hơn một nửa quân địch. Sau đó, cô ấy nhanh chóng tung tiếp một chiêu ‘Thủy Cuồng Pháp’, làm chậm tốc độ đối phương còn sống, chặn đường tháo chạy của họ.
Lúc này, một Võng Lượng phe địch bất ngờ tàng hình xuất hiện bên cạnh Lục Văn Ngạn, tung ngay chiêu định thân rồi nối tiếp bằng một ‘Ảnh Sát’, trực tiếp chém bay một nửa máu của cậu. Khi hắn định tung nhát cuối cùng kết liễu, Lục Văn Ngạn ngay lập tức kích hoạt kỹ năng cứu nguy của Băng Tâm - ‘Độc Anh Túc’. Trong phạm vi 5 mét xung quanh cậu bùng lên một vòng khí độc, mỗi ba giây sẽ gây sát thương độc kèm theo hiệu ứng choáng.
Khi tên Võng Lượng bị choáng đứng hình, Lục Văn Ngạn liền tung chiêu ‘Nghịch Chuyển Đan Hành’, lập tức hồi đầy máu, sau đó liên tục ném kỹ năng gây hiệu ứng bất lợi lên người đối phương, ép hắn phải ch.ết đứng ngay tại chỗ.
Khi Lục Văn Ngạn quay người lại, phát hiện toàn bộ kẻ địch đã bị tổ đội tiêu diệt sạch sẽ.
[Thế lực] [Tiểu Que Diêm]: Đàm Hoa vô địch! hoan hô !
[Thế lực – Nguyên lão] [Đào Hoa Đóa Đóa Khai]: Tôi thích nhất là được đi theo Hoa ca đánh, vừa an toàn lại đã tay!
[Thế lực] [Ta Là Đại Củ Cải]: Đồng ý hoàn toàn!
[Thế lực] [Triều Sinh Mộ Tử]: Phía tây đông người lắm, Hoa ca mau tới!
[Thế lực – Thượng thư] [Đàm Hoa Nhất Hiện]: Lên ngựa! Tất cả đến phía tây chi viện!
Một trận chiến ác liệt nữa nổ ra, cuối cùng thế lực của Lục Văn Ngạn cũng không gặp trở ngại gì và giành thắng lợi tuyệt đối.
[Thế lực – Thượng thư] [Đàm Hoa Nhất Hiện]: Người gi.ết nhiều nhất và người hồi máu nhiều nhất, đến chỗ tôi nhận thưởng nhé.
[Thế lực – Nguyên lão] [Đào Hoa Đóa Đóa Khai]: Hoa ca, tôi tới đây! (chảy nước miếng)
[Thế lực] [Tịch Nhan Nhược Tuyết]: (khóc lớn) Có Hoa ca ở đây, tụi tôi vĩnh viễn không bao giờ lấy được phần thưởng hồi máu luôn…
[Thế lực] [Nhất Khẩu Nhất Vạn Tam]: (đấm đất khóc) Làm hỗ trợ không có đường sống mà!
Thấy mấy người trong thế lực bắt đầu chơi trò "than vãn giả trân", Lục Văn Ngạn cũng không nhịn được mà bật cười, tâm trạng vui vẻ bắt đầu gõ chữ.
[Thế lực – Thượng thư] [Đàm Hoa Nhất Hiện]: Thấy các cậu đáng thương vậy, hôm nay tôi mời! Dẫn mọi người đi mò bảo vật ở [Đuổi Ma Phù Lâm Tuyền]!
[Thế lực] [Tịch Nhan Nhược Tuyết]: Quá có lệ rồi đó nha! (mặt đen lại)
[Thế lực] [Nhất Khẩu Nhất Vạn Tam]: Đúng đó, chỉ có một viên ‘Đá mặt trời’ mà muốn mua chuộc tụi tôi sao?!
[Thế lực – Thượng thư] [Đàm Hoa Nhất Hiện]: Phải xem nhân phẩm nha. Hôm qua tôi mò ra tới 6 viên lận đó đó!
[Thế lực] [Tịch Nhan Nhược Tuyết]: Sao hay ra dẻ quá hè ! (lật bàn)
[Thế lực] [Nhất Khẩu Nhất Vạn Tam]: Hoa ca quá là không có đức!
[Thế lực – Thượng thư] [Đàm Hoa Nhất Hiện]: Không muốn đi thì thôi, tôi đi đánh phụ bản.
[Thế lực] [Tịch Nhan Nhược Tuyết]: Đừng mà đừng mà, tụi tôi đi, tụi tôi đi mà!
[Thế lực] [Tiểu Que Diêm]: Ôm đùi Hoa ca! Cầu may mắn, cầu bóc trúng sít rịt xịn !
[Thế lực – Thượng thư] [Đàm Hoa Nhất Hiện]: (cười gian) Xin lỗi nha, hoạt động môn phái, chỉ dành cho đệ tử Băng Tâm!
[Thế lực] [Tiểu Que Diêm]: Ở đâu ra cái môn phái ch.ết tiệt đó! Em muốn đổi phái!
[Thế lực] [Ta Là Đại Củ Cải]: Cậu có thể tìm GM nói chuyện, nói là con ông chủ muốn chơi đấy!
Không thèm để ý đến đám người trong thế lực đang đùa giỡn, Lục Văn Ngạn sau khi buff cho mấy hỗ trợ trong đoàn đã cùng mọi người tiến vào phụ bản tiếp theo.
Phó bản cấp 21 – U Cốc Quỷ Vực là một phó bản rơi toàn vật phẩm thường thấy. Khi đối đầu với Boss, chỉ cần sử dụng [Đuổi Ma Phù Lâm Tuyền], Boss sẽ ngẫu nhiên rơi ra ‘Lâm Tuyền Huyết Tinh’, một nguyên liệu có thể đổi lấy vật phẩm cường hóa chuyên dụng 'đá Nguyệt Uy Minh’.
Tất cả mọi người trong đội đều đã trên cấp 70, nên chỉ mất chưa đầy 2 phút để quét sạch đường đi và đến trước mặt Boss cuối cùng – Lâm Tuyền. Lục Văn Ngạn sử dụng ‘Đuổi Ma Phù’ lên Boss, sau khi tiêu diệt xong, dưới chân mỗi người đều hiện ra một rương thưởng.
[Thế lực] [Tịch Nhan Nhược Tuyết]: Hai cái! (mặt cool ngầu)
[Thế lực] [Nhất Khẩu Nhất Vạn Tam]: Bốn cái luôn! (cười hở lợi)
[Hệ thống]: 【Đàm Hoa Nhất Hiện】 chiến đấu càng lúc càng mạnh mẽ, thần uy không thể ngăn cản, khiến Lâm Tuyền không còn cách nào khác phải dâng hai tay trao ra [ đá Nguyệt Uy Minh]!
Kênh chat lập tức như bùng nổ, một trận “quỷ khóc sói gào” vang lên:
[Thế lực] [Nhất Khẩu Nhất Vạn Tam]: Trời ơi! Trên đời còn công bằng nữa không?!
[Thế lực] [Tịch Nhan Nhược Tuyết]: ‘So người muốn tức, so đồ muốn vứt’ , cổ nhân nói đúng là không sai chút nào!
[Thế lực – Nguyên lão] [Đào Hoa Đóa Đóa Khai]: Hoa ca chắc chắn là con ruột của GM!
[Thế lực – Thượng thư] [Đàm Hoa Nhất Hiện]: (gõ mõ) Một mình quét ngọc, hóa rồng thành tổ!
[Thế lực] [Nhất Khẩu Nhất Vạn Tam]: Hoa ca, lần sau đi nhớ gọi tôi nha! Tôi còn chưa mò ra cái nào luôn đó!
[Thế lực – Thượng thư] [Đàm Hoa Nhất Hiện]: Ok.
Lục Văn Ngạn tiếp tục dẫn mọi người quét sạch từng phó bản. Thời gian cứ thế trôi qua, chẳng mấy chốc đã đến nửa đêm. Đeo tai nghe, đắm chìm trong thế giới trò chơi, cậu hoàn toàn không nhận ra những rung lắc và tiếng ồn khác thường bên ngoài căn phòng.
Mãi đến khi cảm nhận được những âm thanh “tách tách” trên trần nhà cùng với rung chấn ngày càng mạnh, Lục Văn Ngạn mới ngẩng đầu nhìn lên và ngỡ ngàng phát hiện các bức tường xung quanh đã xuất hiện đầy những vết nứt.
Lục Văn Ngạn giật mình tháo tai nghe xuống, tiếng hét kinh hoàng và những bước chân hỗn loạn từ bên ngoài truyền vào tai.
“Động đất!”
“Chạy mau!”
Không kịp suy nghĩ gì thêm, Lục Văn Ngạn lập tức đẩy xe lăn chạy về phía cửa. Nhưng vừa ra khỏi phòng, bản thân đã bị một thanh niên đang hoảng loạn va phải, cả người và xe lăn cùng ngã nhào xuống đất.
“Đậu moá, đồ tàn phế còn đứng chặn đường!” Thanh niên kia hằn học gắt lên, đạp mạnh vào xe lăn một cái, rồi quay đầu bỏ chạy không một chút do dự.
Lục Văn Ngạn đau đến ngơ ngác, mất một lúc lâu mới định thần lại. Cậu cắn răng, lết người tới bên xe lăn, cố gắng dựng nó dậy. Trong lúc đó, không ít người chạy ngang qua nhưng chẳng ai dừng lại giúp. Khi cuối cùng, đã gắng gượng ngồi lại lên xe, tầng lầu nơi cậu đang đứng đã không còn một bóng người.
Rung chấn ngày càng dữ dội. Lục Văn Ngạn theo bản năng đẩy xe về hướng thang máy, nhưng lập tức sực nhớ: Động đất thì tuyệt đối không được dùng thang máy!
Lục Văn Ngạn quay xe hướng đến cửa thoát hiểm, nhưng khi nhìn thấy cầu thang dài hun hút nối liền tám tầng lầu…một cảm giác bất lực sâu sắc dâng lên trong lòng.
Năm mười bốn tuổi, trong một lần đi du lịch cùng cha mẹ, họ gặp tai nạn giao thông. Cha mẹ thiệt mạng, còn cậu bị tổn thương cột sống nặng nên không thể đứng dậy nữa, từ đó vĩnh viễn phải sống trên xe lăn. Sau khi tốt nghiệp đại học, bản thân sống lặng lẽ, làm việc trong lĩnh vực lập kế hoạch nhờ sự giúp đỡ của một thầy giáo cũ.
Không người thân, không bạn bè, không thể đi lại. Với Lục Văn Ngạn, sự sống từ lâu đã chẳng còn ý nghĩa. Đáng lý ra, mình nên rời khỏi thế giới này cùng cha mẹ từ năm đó mới đúng...
Mười năm qua, chỉ trong thế giới ảo của trò chơi, cậu mới có thể giống như người bình thường, giống như một người đàn ông thật sự, cùng đồng đội kề vai chiến đấu, cảm nhận được niềm vui ngắn ngủi nhưng trọn vẹn.
Thôi vậy.
Với tình trạng hiện tại, dù có cố bò, bản thân cũng không thể nào xuống được tám tầng lầu. Con người ai rồi cũng phải ch.ết. Cần gì phải vùng vẫy?
Rung chấn mỗi lúc một mạnh. Mọi người tán loạn chạy trốn. Không ai biết rằng trong tòa nhà cao tầng này, có một người đang lặng lẽ, bình thản ngồi chờ cái ch.ết đến.
Khi tấm trần sụp đổ, thẳng tắp rơi xuống đầu Lục Văn Ngạn, trong khoảnh khắc cuối cùng, cậu bất chợt nghĩ đến những đồng đội trong game…Không biết liệu sau này họ còn nhớ tới một người từng âm thầm dẫn họ vào chiến trường, cùng họ vượt qua từng phó bản, luôn lặng lẽ đứng sau hồi máu cho họ, cùng họ kề vai chiến đấu hay không.….
[Lời editor]
Mình chưa chơi game bao giờ nên dịch có hơi lũng cũng ạ.