Sáng hôm sau tỉnh dậy, Diệp Tư Bắc hơi mệt người. Tần Nam lo liệu mọi thứ. Anh đã liên lạc trước với Lâm Phong, hai người đeo khẩu trang, đội mũ xuống nhà, lên chiếc xe van Lâm Phong chuẩn bị sẵn.
Diệp Niệm Văn, Hoàng Quế Phân, Diệp Lĩnh đã trên xe từ trước. Trông thấy bọn họ, Diệp Tư Bắc thoáng ngây ra, sau đó nghe thấy Diệp Niệm Văn giải thích: “Bố mẹ không yên tâm, cứ khăng khăng đòi đi cùng em.”
Ánh mắt cô dừng trên gương mặt Hoàng Quế Phân một lúc rồi gật đầu ngồi xuống ghế.
Suốt dọc đường, cả nhà không ai nói với nhau câu nào. Vừa đến cổng viện kiểm sát, họ đã trông thấy rất nhiều người đang tập trung trước cổng.
Không biết đám người đó nghe được tin tức từ đâu, nhìn thấy Tần Nam và Diệp Tư Bắc xuống xe, họ lập tức ào tới, chen lấn đến mức giọt nước không lọt.
Diệp Niệm Văn, Diệp Lĩnh, Tần Nam và mấy cảnh sát lập tức tiến lên, bảo vệ Diệp Tư Bắc và Hoàng Quế Phân ở giữa, họ lách qua đám người, mở đường đi đến cửa Viện kiểm sát.
Diệp Tư Bắc được Tần Nam ôm trong lòng, xung quanh toàn người là người khiến cô có cảm giác mình không còn là mình nữa, hoàn toàn bị người khác đẩy đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT