Trần Tuy Doãn nhẹ giọng khuyên can: “Điện hạ mang đại nghiệp trong mình, không nên vì chút tư tình nhi nữ mà vướng bận tâm trí. Huống chi, bất quá chỉ là một nữ tử hèn mọn...”
Yến Cảnh Sâm thần sắc ung dung, thản nhiên mở lời: “Quốc sư đại nhân, có phải đã hơi lầm rồi chăng.”
Trần Tuy Doãn giật mình, giọng nói khựng lại giữa chừng.
Yến Cảnh Sâm chậm rãi nói tiếp: “Bổn điện hạ nguyện cùng ngươi hợp tác, không phải bởi vì ngươi từng là tình nhân của mẫu thân ta, mà bởi vì... ngươi đủ ngoan ngoãn, đủ biết điều, cũng đủ trung thành. Vĩnh viễn... sẽ không phản bội ta.”
Lời nói lãnh đạm, sắc mặt thản nhiên, hắn dựa người vào thành xe ngựa, tựa như vô cùng thong thả.
“Ngươi bằng lòng nuốt tử mẫu cổ, coi như biểu lộ thành ý muốn hợp tác. Ta yêu ai, ghét ai, muốn ai sống ai chết, đều không đến lượt ngươi bàn tay vung chân chỉ, lại càng không có tư cách can thiệp.”
Trần Tuy Doãn bị một thiếu niên nhỏ hơn mình mười mấy tuổi chỉ vào mũi mà khiển trách, khuôn mặt khi đỏ khi trắng, nhưng cuối cùng cũng không dám lên tiếng phản bác.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play