“Đủ rồi ư? Bổn vương như thế nào có thể xem là đủ?”
Yến Cảnh Sâm ho khan một tiếng, khóe môi vẫn nhếch nụ cười nửa thật nửa giả, tựa như người đang mang bệnh nhưng cố ra vẻ bình thản. “Đại nhân không phải đang giận vi thần sao? Đều là lỗi của vi thần cả, trách vi thần khiến người bị thương. Là vi thần sai, sai đến không thể tha thứ...”
Hắn bò lên sập, chậm rãi đến gần Vân Tư Dao, từ trong tay áo móc ra một đoạn mũi tên đã nhuốm máu.
Vết máu sẫm màu, rõ ràng là mũi tên đã bắn trúng ngực nàng khi ấy.
“Người còn có thể trở về chăng...” Yến Cảnh Sâm cúi đầu nói khẽ, “Đừng giận nữa, cũng đừng làm ngơ với vi thần... Chỉ cần người có thể nguôi giận, muốn xử trí vi thần thế nào cũng được.”
Vân Tư Dao cúi mắt nhìn hắn cầm đoạn mũi tên, trên gương mặt hắn là sự giằng xé cùng thống khổ mà nàng chẳng thể đoán nổi là thật hay giả. Cố tình nụ cười lại mang theo vài phần điên loạn, như con hung thú bị bẻ răng, chặt móng vuốt, cho dù bị đá, bị đánh, cuối cùng vẫn lết về bên chân chủ nhân, ra sức vẫy đuôi lấy lòng.
Nàng không phân rõ, Yến Cảnh Sâm là đang đóng kịch, hay hắn vốn đã điên thật.
“Còn sống? Ngươi thì còn sống được thế nào nữa?” Nàng lạnh nhạt hỏi.
Yến Cảnh Sâm bỗng nâng tay, không hề do dự, đem mũi tên cắm ngược trở lại lồng ngực mình.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT