Sát bên màn hình điện thoại, một gương mặt gần như bị che kín bởi kính râm bản to và khẩu trang, đứng sững trước ống kính như thể là người giả – bất động, im lìm.
“Có chuyện gì vậy?”
Giọng Ôn Nhiễm nhẹ nhàng vang lên từ bên kia điện thoại, kéo Lăng Vân Phỉ thoát khỏi sự chăm chú thái quá của mình – hắn chợt nhận ra bản thân đã dựa sát vào màn hình đến mức gần kề mặt.
“Không có gì đâu, anh chỉ đang lấy một thứ.”
Làm bộ như đang với lấy món đồ đặt sau điện thoại, Lăng Vân Phỉ giật người lui lại, cầm một quả quýt trong đĩa trái cây rồi ngồi thẳng dậy, hào hứng khen bài hát mới của vợ mình.
“Cảm ơn anh.”
Trong video, Ôn Nhiễm cười rạng rỡ, nụ cười ấy khiến tim hắn mềm nhũn. Không nhịn được, Lăng Vân Phỉ lập tức chụp màn hình, lưu giữ từng khung hình lão bà của mình cười – lưu làm ảnh nền, màn hình chờ, hình đại diện… Chỉ cần là nơi có thể dùng hình ảnh, đều bị hắn thay bằng tấm hình nàng đứng dưới ánh đèn sân khấu, rực rỡ như phát sáng – nhưng ánh sáng ấy, trong mắt hắn, chỉ dành riêng cho mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT