Trong tiệm trà sữa, cô gái tóc ngắn ngồi đối diện nghe xong câu nói vừa rồi của bạn thân liền giật mình trợn tròn mắt:
“Cái gì? Tâm Nhi, cậu nghỉ việc rồi á? Cậu nghỉ hẳn ở Lệ Thị luôn á? Rõ ràng lúc đó cậu vui đến phát khóc khi nhận được thư mời còn gì?”
Hạ Tâm Nhi chỉ cười gượng, không nói gì.
Lý do thật sự để từ chức, cô không thể nào mở miệng. Ánh mắt tránh né, vẻ mặt gượng gạo, rõ ràng không giống kiểu tự nguyện rời đi. Cô gái tóc ngắn thoáng chốc nhớ lại chuyện lần trước Tâm Nhi từng kể: vị giám đốc trực tiếp hình như rất hay gây khó dễ. Cơn giận lập tức bốc lên, cô bực bội: “Là tên giám đốc khốn kiếp đó ép cậu nghỉ việc đúng không?!”
Miệng Hạ Tâm Nhi mấp máy, cô muốn phủ nhận.
Nhưng cô lại không nghĩ ra lý do nào khác có thể che giấu được sự thật—rằng cô vì không muốn bị tổng tài kia tiếp cận, nên đành chủ động rút lui. Nếu nói thật, với cái tính “có gì kể hết” của cô bạn thân này, sớm muộn cũng lọt vào tai bạn trai cô mất. Mà cô thì chẳng muốn khiến người ấy phải bận lòng.
Vì thế, Hạ Tâm Nhi đành im lặng, để mặc bạn thân mắng giám đốc kia nguyên nửa tiếng đồng hồ.
“Mà thôi, đừng nhắc tới cái thứ người xui xẻo đó nữa. Hôm nay tớ được nghỉ, cậu cũng rảnh, tụi mình đi mua sắm xả stress đi! Coi như tậu một trận thắng lợi trở về!”
Thật ra mấy ngày nay ở nhà, Tâm Nhi chẳng thiết tha gì làm gì cả. Nhưng thấy bạn thân hào hứng như vậy, cô cũng không muốn phá hỏng không khí, liền cười cười rồi gật đầu, cùng nhau vào trung tâm thương mại.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play