Tạ Quân Từ trở về thành Lan Nhược. Hắn vừa vào cổng thành, liền thấy dưới hàng cây cổ thụ ở giữa con đường chính có hai người đang lấp ló nhìn về phía cổng thành, lại chính là Tần Tẫn và Tô Khanh Dung.
Tô Khanh Dung dựa vào cây, tay phe phẩy quạt, Tần Tẫn đứng thẳng tắp sau lưng hắn, hai tay đút vào ống tay áo. Họ vừa nói chuyện vừa nhìn về phía thành. Ánh mắt các sư huynh đệ chạm nhau, hai người họ lập tức đi tới.
Tạ Quân Từ không hiểu hỏi: “Sao các ngươi lại ở đây?”
Tô Khanh Dung mỗi ngày đều thích tán gẫu với người khác thì không nói, nhưng Tần Tẫn lại không ghét bỏ nơi đông người, còn đến con đường chính này hoạt động sao?
“Đương nhiên là vì Thanh Thanh rồi.” Tô Khanh Dung vừa định nói, Tần Tẫn đã cướp lời. Hắn cứng nhắc hỏi: "Chuyện phúc địa thế nào rồi? Kia… vị Phật tử đó không làm khó ngươi chứ?”
Tạ Quân Từ nhìn hai người họ, hắn muộn màng nhận ra, thì ra là họ lo lắng cho hắn, nên mới cố ý đến rìa thành để đón, chờ hắn trở về.
Trong lòng hắn khẽ rung động.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT