Vị Phật tử khoác áo cà sa màu trắng đứng dưới tượng Phật, bóng dáng của hắn trông có chút nhỏ bé, đơn bạc trước pho tượng Phật cao lớn.
Tạ Thanh Vận quay người, nhìn về phía Tạ Quân Từ, hắn nhàn nhạt cười: “Ngươi đến rồi.”
Hắn một thân áo bào trắng, càng làm cho đồ đằng màu đỏ giữa trán thêm nổi bật.
Tạ Quân Từ tay nắm chặt chuôi kiếm, hắn liếc mắt đi chỗ khác, lạnh giọng châm chọc: “Ta đến rồi. Đây là điều ngươi muốn thấy sao? Để ta cảm tạ lòng từ bi của ngươi, hay là cầu xin ngươi ra tay giúp đỡ? Để cho thấy ngươi thâm sâu đại nghĩa?”
Đối mặt với sự trào phúng của hắn, vị Phật tử trước sau như một không có bất kỳ phản ứng nào.
“Lúc ở thành Lan Nhược, ta đã xem qua tình trạng của đứa trẻ đó. Cô bé rõ ràng có kiếm cốt bẩm sinh, lại bị kinh mạch liên lụy, là một chuyện rất đáng tiếc.” Tạ Thanh Vận chậm rãi nói: "Khi đó ta còn chưa biết cô bé là sư muội của ngươi, đã quyết định giúp cô bé một tay rồi.”
Mỗi một lần đối mặt với hắn, mọi công kích của Tạ Quân Từ đều như đánh vào bông. Tạ Thanh Vận luôn có thể nhẹ nhàng bâng quơ như vậy mà khơi dậy sự bực bội và lửa giận của hắn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT