Mọi người vì chuyện phúc địa của Phật môn diễn ra thuận lợi mà thở phào nhẹ nhõm. Tô Khanh Dung thì không sao, nhưng Tần Tẫn vẫn nhíu chặt mày.
“Phật tử biết Thanh Thanh là kiếm cốt bẩm sinh, ta vẫn không thể yên tâm về chuyện này.” Tần Tẫn nhíu mày: "Kể cả các ngươi thấy ta quá căng thẳng cũng được, nhưng thể chất của cô bé nếu bị người ngoài biết, thật sự quá nguy hiểm. Lỡ như Phật tử để lộ tin tức…”
“Không thể nào.” Tạ Quân Từ chắc như đinh đóng cột trả lời: "Hắn sẽ không nói cho người khác.”
Tần Tẫn muốn nói lại thôi, hắn có chút nghẹn lời.
Đây đâu phải là lúc Tạ Quân Từ say rượu mắng người ta. Hắn rõ ràng ghét Phật tử đến thế, vậy mà lại tin tưởng vào nhân phẩm của Phật tử một cách khó hiểu trong chuyện quan trọng này sao?
“Ta cũng thấy Phật tử sẽ không nói với người khác đâu.” Tô Khanh Dung nhỏ giọng góp lời: "Ngươi chưa gặp Phật tử thôi, trên người hắn có một loại hào quang công đức của thánh nhân, tuy hắn trông giống hệt đại sư huynh, nhưng nhìn là biết kiểu người cao vời vợi. Nếu ngươi gặp hắn, ngươi sẽ không nảy ra ý nghĩ nghi ngờ hắn đâu.”
“Kỳ lạ đến vậy sao?” Tần Tẫn không tin vào tà thuyết: "Vậy ta thật sự muốn gặp người này một lần.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play