Tại chùa Tế Thiên, lão phu nhân được Lý Hoan Gia đỡ, quỳ trên đệm hương bồ, tay lần tràng hạt Phật, miệng lẩm nhẩm kinh văn. Cuối năm trước, Dương Tiêu phạm sai lầm, đến nay vẫn chưa thể trở về nhà. Sau đó, Bá phủ gặp hỏa hoạn, Vương thị vì vết thương chuyển biến xấu mà qua đời. Dẫu vậy, Dương Tiêu chỉ trở về vào ngày đưa tang Vương thị, sau đó lại vào cung chép kinh Phật.
Bà không cầu vinh hoa phú quý, chỉ mong vận rủi của Bá phủ sớm tiêu tan. Với lòng thành kính, lão phu nhân quỳ lạy xong, tiếp đến là Dương Lan Anh cùng hai nhi tử của đại phòng lần lượt tiến lên, chắp tay quỳ bái. Cuối cùng, đến lượt Lâm Chiêu Chiêu hoàn thành nghi thức, cả nhà già trẻ mới xem như xong xuôi.
Những nghi thức tiếp theo, như công khóa hay lễ nghĩa, không cần kể chi tiết. Lâm Chiêu Chiêu nhiều lần buồn ngủ đến mức phải véo đùi mình để tỉnh táo. Suy cho cùng, nàng không có lòng trung thành tuyệt đối với Bá phủ.
Sau khi hoàn tất, sa di dẫn đoàn người đến sương phòng phía sau nghỉ ngơi. Tiêu thị đến một sương phòng khác, còn căn phòng này chỉ có lão phu nhân, Dương Lan Anh, và Lâm Chiêu Chiêu được lão phu nhân giữ lại.
Lão phu nhân ngồi trên ghế gỗ rộng, vươn tay về phía Lâm Chiêu Chiêu: “Chiêu Chiêu, lại đây.”
Lâm Chiêu Chiêu bước tới, khẽ gọi: “Nội tổ mẫu.”
Đã một tuần không gặp, lão phu nhân mặc bạch y, gương mặt gầy gò, đôi mắt đục ngầu hơn trước. Ở tuổi bảy mươi, tóc đã bạc trắng, bà phải tiễn kẻ đầu xanh, dù Vương thị ngày trước không được lòng bà, nhưng vẫn là đích tức phụ của Bá phủ, khiến bà không khỏi đau lòng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play