Trong căn phòng giam u ám, tiếng xích sắt va chạm phát ra những âm thanh leng keng.
Bùi Thiệu thân hình cao lớn, bóng dáng tựa như ngọn núi sừng sững, hiểm trở, đôi mắt hắn sâu thẳm như đầm nước, ánh nhìn mang theo sát khí lạnh lẽo, khiến người ta không dám đối diện. Võ Bình Lưu đứng một bên, nhớ lại một lần có đội quân Hồ Lỗ đối mặt với Bùi Thiệu, bị khí thế của hắn làm cho kinh hồn bạt vía, đội ngũ lập tức tan rã.
Trên giá hành hình, Phương Dương hơi thở thoi thóp. Hắn đã khai hết những gì mình biết.
Bùi Thiệu ném dụng cụ tra tấn xuống, nhận lấy một chiếc khăn tay, tùy ý lau vết máu trên tay. Trước khi rời khỏi phòng giam, giọng hắn bình thản, lạnh như băng sương, chỉ phun ra hai chữ:
“Hỏi lại.”
Phương Dương, mười móng tay trên hai bàn tay đã bị nhổ sạch, khuôn mặt đau đớn vặn vẹo. Hắn hét lên: “Quốc Công gia! Tiểu nhân đã nói hết rồi!”
Bùi Thiệu dường như không nghe thấy, thậm chí không quay đầu lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT