“Thần thiếp chính là có sự nghi ngờ như vậy. Sau khi mất ngọc bội, thần thiếp cùng Diệp Mỹ Nhân đã quay lại tìm dọc theo đường cũ, nhưng hoàn toàn không thấy đâu cả. Nghĩ đến cùng, người lấy trộm món đồ ấy e rằng chỉ có thể là tiểu cung nữ kia.” Thẩm Ly Châu gật đầu, tiếp tục nói.
“Ngươi có biết cung nữ đã va vào ngươi là người nào không?” Hoàng hậu khẽ nhíu mày hỏi.
“Hồi bẩm nương nương, thần thiếp khi ấy cũng không ngờ cung nữ kia lại to gan đến vậy, nên không truy hỏi thân phận của nàng. Tuy nhiên, tỳ nữ bên cạnh thần thiếp nói rằng cung nữ đó vóc dáng không cao, bên khóe miệng có một nốt ruồi nhạt, ngoài ra thì không nhận ra điều gì khác. Vì vậy hôm nay thần thiếp mới mạo muội xin nương nương làm chủ, giúp tra xét người này.” Nói đến đây, Thẩm Ly Châu đưa mắt nhìn quanh các phi tần với vẻ lo lắng: “Nếu các vị tỷ muội trong cung có ai từng thấy người cung nữ có đặc điểm như vậy, kính mong chỉ điểm cho thần thiếp.”
Hoàng hậu gật đầu, “Nếu đã vậy, các vị tỷ muội hãy xem thử trong cung mình có cung nữ nào giống như thế chăng?”
Lời vừa dứt, các phi tần phía dưới liền lộ ra vẻ mặt khác nhau: người thì ghé tai tỳ nữ dặn dò vài câu, người thì cau mày suy nghĩ kỹ lưỡng. Nhưng chỉ chốc lát sau, ai nấy đều lắc đầu tỏ ý chưa từng gặp cung nữ nào như thế.
Thấy tình hình như vậy, sắc mặt Thẩm Ly Châu càng thêm lo lắng. Nàng bước lên hai bước, chắp tay thưa rằng:
“Hoàng hậu nương nương, thần thiếp tuyệt đối không dám bịa chuyện. Hôm ấy thần thiếp cùng Diệp Mỹ Nhân đều tận mắt trông thấy cung nữ đó, sao có thể không tra ra được? Nếu quả thực khó xác định như thế, kính xin nương nương cho phép thần thiếp được tự mình đi qua các cung, nhận diện từng người.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play