“Đêm nay mưa to thật đấy, chỉ mới đóng cái cửa sổ thôi mà cả người đã ướt hơn nửa rồi.” Vừa lẩm bẩm bước vào phòng, Văn Dao vừa dùng tay áo lau mái tóc bị mưa làm ướt sũng.
Ngoài cửa sổ, thỉnh thoảng lại có một tia chớp lóe lên, ngay sau đó là tiếng sấm ầm vang, hạt mưa to như hạt đậu rơi xuống đất rào rào không ngớt.
“Cậu mau đi thay quần áo đi, nếu cảm lạnh thì phiền phức lắm đấy.” Văn Lam đặt chiếc lược gỗ đào đang chải tóc cho chủ tử xuống, thấy dáng vẻ của Văn Dao liền vội vàng nói.
“Hắt xì!” Đang nói thì Văn Dao hắt hơi một cái, khịt mũi rồi đáp: “Ừm ừm, mình đi ngay đây.”
“Đi mau đi.” Thấy động tĩnh, Thẩm Ly Châu khẽ nhíu mày, giục Văn Dao, sau đó lại quay đầu dặn Văn Lam: “Ngươi đi bảo Văn Kỳ nấu chút canh gừng để Văn Dao uống cho ấm, những cung nhân khác cũng chuẩn bị mỗi người một bát. Mưa thu một trận lạnh một phần, vẫn phải chú ý giữ gìn sức khỏe.”
“Vâng, thưa chủ tử. Nô tì đi ngay.” Văn Lam khẽ đáp, rồi quay người đi ra ngoài tìm Văn Kỳ.
Không ngờ lần đi này, mãi vẫn chưa thấy Văn Lam quay lại. Đúng lúc Thẩm Ly Châu định bảo Văn Dao – lúc này đã thay xong y phục – ra ngoài xem thử, thì thấy Văn Lam xuất hiện ở cửa nội thất, vẻ mặt đầy nghi hoặc và hoang mang.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play