“Sao nàng lại đến đây? Trẫm chẳng phải đã dặn phải nghỉ ngơi cho tốt ở tẩm điện rồi sao?” Nhận ra bóng người đứng nơi cửa điện, Nguyên Cảnh Niên nhíu mày, bước nhanh tới.
Thẩm Ly Châu không điểm phấn son, tựa nhẹ vào Văn Dao đang đứng sau lưng, khó nhọc tiến lên hai bước, cúi đầu hành lễ, dịu giọng thưa:
“Thần thiếp bái kiến Hoàng thượng, Hoàng hậu nương nương.”
“Đã thương thế thế này, còn tùy tiện di chuyển làm gì?” Dẫu trên mặt hiện chút trách cứ, song Nguyên Cảnh Niên vẫn nhẹ nhàng bế Thẩm Ly Châu lên, đưa nàng tới chỗ đã an bài sẵn.
Bọn cung nhân lanh mắt đã sớm dọn sẵn ghế mềm ở vị trí của Chiêu tài nhân trong điện, trên ghế còn lót một chiếc gối mềm tinh xảo.
Đợi đến khi được Hoàng thượng đặt xuống, khuôn mặt tái nhợt của Thẩm Ly Châu dần hiện lên vài phần huyết sắc. Nàng dịu dàng cất lời với Hoàng thượng và Hoàng hậu:
“Hoàng thượng và nương nương thương thần thiếp, thần thiếp vốn không nên lúc này tới đây quấy rầy. Chỉ là… thần thiếp vừa chợt nhớ ra một việc, không thể không tới, bằng không e rằng sẽ phụ tấm lòng chịu oan uổng của Dung quý nhân lần này.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play