Tháng Tám khí trời đã dịu, sau tiết Hạ chí, không khí mang theo hương thu mát mẻ. Gió lùa qua rèm cửa hai bên xe ngựa thổi nhẹ lên mặt, mang theo cảm giác dịu dàng êm ái.
Thẩm Ly Châu ngồi trong xe cùng hai tỳ nữ, trò chuyện đôi câu giết thời gian. Trên bàn nhỏ trong xe bày sẵn trái cây tươi và điểm tâm tinh xảo.
“Chủ tử, nho ướp lạnh này là do Hoàng hậu nương nương sai người mang đến sáng nay, ngọt mát thanh khiết, người nếm thử một chút chứ?” Văn Lam cẩn thận lột vỏ nho, đặt vào chén ngọc rồi dâng lên. “Chỉ là đã ướp lạnh, mang nhiều hàn khí, chủ tử chớ nên ăn nhiều.”
Thẩm Ly Châu đưa tay để Văn Dao lau sạch rồi nhón một quả bỏ vào miệng, “Ừm, thật sự không tồi.” Nàng ăn liền mấy quả nữa, mãi đến khi bị Văn Lam khuyên nhủ mới lưu luyến buông tay, chuyển sự chú ý sang chuyện khác.
“Còn bao xa nữa mới tới nơi?” Dù xa phu lái xe rất điêu luyện, nhưng xe ngựa dẫu sao vẫn xóc nảy, Thẩm Ly Châu từ tư thế ngồi nghiêm chỉnh ban đầu đã dần ngả người sang một bên, lúc này dứt khoát nằm nghiêng trên ghế dài.
“Chủ tử, nô tỳ vừa hỏi thăm rồi, còn khoảng ba bốn canh giờ nữa. Nhưng chừng nửa canh giờ nữa sẽ dừng lại dùng bữa trưa, lúc ấy xe ngựa sẽ nghỉ ngơi một lúc.” Nghe chủ tử hỏi, Văn Dao lập tức thuật lại tin tức mình vừa dò hỏi được.
Thẩm Ly Châu khẽ đáp một tiếng. Vì đêm qua ngủ muộn nên cơn buồn ngủ bất tri bất giác kéo đến. Sau khi dặn Văn Dao gọi mình dậy sau, nàng nhắm mắt lại thiếp đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play