Mặt trời chiều ngã về phía tây, sau khi trưởng lão bình phán tuyên bố kết quả, tiếp tục nói: “Lần này trung tam tông thi đấu khiêu chiến đã hao phí không ít thời gian, hai trận đều là ba canh giờ đầy mới phân thắng bại, bây giờ đã không còn sớm nữa. Trận thi đấu khiêu chiến tiếp theo sẽ tiến hành vào ngày mai!”
Nói rồi, lão còn dùng ánh mắt u oán nhìn về phía Trác Phàm. Như muốn nói, đều là do tiểu tử ngươi bày trò, xem đi, thật là lãng phí thời gian.
Người ta trung tam tông xa luân chiến tỷ thí, sáu tràng đối chiến, một ngày đã đủ để kết thúc. Ngươi lại muốn dùng hai ngày, lão phu cao tuổi rồi, không thể nhanh kết thúc trận đấu để ta đi về nghỉ ngơi sao?
Trác Phàm cũng nhận ra ánh mắt u oán đó, chỉ có thể áy náy nhe răng cười một tiếng, nhưng khi quay đầu thì lại chứng nào tật nấy, bộ mặt tùy ý, tiếp tục làm theo ý mình!
Thấy vậy, trưởng lão bình phán bật cười một tiếng, bất đắc dĩ lắc đầu, thầm nghĩ, Ma Sách Tông hạ tam tông nho nhỏ, sao lại sinh ra được hạng người như vậy a!
Sau đó, Trác Phàm giao Hàn Vân Phong cho người Ma Hồn Tông, còn hứa hẹn sẽ chữa khỏi thương thế của hắn, rồi ai đi đường nấy. Nhưng Ma Hồn Tông khá là hồ nghi, thần hồn thụ thương, có thể dễ dàng chữa trị như lúc hắn nói hời hợt vậy sao, Trác Phàm không phải đang lừa dối bọn họ chứ.
Có điều, nghĩ tới việc người ta chúng ta lừa gạt cũng đâu có được gì, mà lại thương tích của đại ca còn là chính hắn cứng đầu muốn khiêu chiến mà có, hoàn toàn là gieo gió gặt bão. Song Long hội này vốn đã vô cùng tàn khốc, người ta không toàn diệt mình đã rất còn nhân tính, mình còn nghĩ ngợi nhiều gì chứ?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT