Hàn Vân Phong sững sờ, không rõ ý. Bọn người còn lại cũng như hòa thượng sờ mãi không thấy tóc!
Khuê Lang lại cười to đi đến trước mặt hắn, giống hệt như Quỷ Hổ, cầm lấy tay hắn, nện lên lồng ngực mình ba lần, nhếch miệng cười nói: “Ta là người kế tiếp, hắc hắc hắc. . .” Nói xong, Khuê Lang quay người lại, long hành hổ bộ rời đi!
“A, các ngươi có ý gì?” Hàn Vân Phong nhíu mày nói.
Nguyệt Linh rất nhanh đi tới, thản nhiên nói: “Ngươi vẫn không rõ sao, bọn họ đã bị ngươi đánh bại, cho nên mới lui về. Ngươi không phải muốn khiêu chiến sáu người chúng ta à, ta là người cuối cùng!”
“Chờ chút, các ngươi. . .” Hàn Vân Phong giật mình, khó nói lên lời.
“Bớt nói nhiều lời, đưa tay ngươi đây. . . Ách. . .” Nguyệt Linh cũng định làm như mấy người Khuê Lang, nắm lấy tay hắn rồi gõ gõ ngực mình, nhưng vừa nhìn thấy ngọn núi cao nhô lên ngất của mình : , nàng liền đỏ mặt nói: “Ai, thôi thôi, ta là người yếu nhất trong sáu người, bọn họ đều đã bại, ta cũng nhận thua đây!”
Nói xong, Nguyệt Linh quay người trở về, để lại Hàn Vân Phong vẫn kinh ngạc nhìn ba người này, trong lòng thấy cảm động.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT