Bọn người Dương Sát quay đầu nhìn, liền thấy Lục Hạt đang suy yếu nằm trên mặt đất, hơi thở mong manh. Dương Sát lập tức mắng to: “Ngươi còn có mặt mũi cầu cứu? Vừa nãy ngươi có đầu óc hay không, còn thật muốn chiến đấu với Hàn Vân Phong! Ngươi xem mọi người đi, Khuê Lang làm thế nào, biết anh hùng trọng anh hùng, bọn họ đều là anh hùng khí khái, có thể cảm nhiễm bao nhiêu người anh hùng khác, có thể kéo bao nhiêu nhân khí cho Ma Sách Tông chúng ta. Ngươi nhìn lại ngươi đi, liều lưỡng bại câu thương, còn thua nữa, đúng là muốn ăn đòn mà! Nói cho ngươi biết, dù ngươi có đánh bại hắn, ngươi cũng không có chỗ tốt, chỉ sẽ đưa tới vô số lời thóa mạ! Sau cùng còn phải để Trác Phàm ra mặt thu thập cục diện rối rắm cho ngươi. Đúng rồi, ngươi đánh thật với hắn làm gì, chẳng lẽ ngươi cho rằng hắn thật có thể đánh bại Trác Phàm à. . .”
“Được rồi, không nói nữa!” Trác Phàm chợt lên tiếng can ngăn, rồi cười nói: “Trường Long với mấy người Khuê Lang là cùng một loại người với Hàn Vân Phong, dễ phát sinh cộng minh, còn lòng dạ hẹp hòi như Lục Hạt, bình thường lông gà vỏ tỏi, tính toán chi li, nào biết cái gì gọi là hào hùng, ngươi không cần làm khó hắn, cho qua đi. Dù sao cùng là người một nhà, chớ có tính toán thêm!”
Dương Sát hừ nhẹ một tiếng, bất đắc dĩ nói: “Trác Phàm a, ta không phải nói vấn đề hắn tình toán chi mà, mà chính là đầu óc có vấn đề. Ma đạo chúng ta vốn đã không được người ta chào đón, về sau trở thành trung tam tông, nói không chừng có thể một mình làm cung phụng đế quốc. Lần này Song Long hội chính là thời điểm chúng ta bày ra thái độ, hắn làm như thế, chẳng phải là làm cho những quốc gia kia không dám quan hệ với chúng ta à. Mặc dù chúng ta là ma tông, nhưng cũng có nguyên tắc a, không giống như đám tán ma!”
“Đúng đúng đúng, chúng ta thu hộ phí, tán Ma chỉ biết cướp bóc, ha ha ha. . .” Trác Phàm liên tục gật đầu.
Lục Hạt nghe lại không phục, lẩm bẩm nói: “Lúc đánh với Thiên Hành tông, Trác quản gia còn để cho chúng ta tận lực chơi chết bọn họ, đây không phải đã đủ ác liệt sao, tại sao lần này lại khác?”
“Con mẹ nó, ta giúp ngươi nói chuyện, ngươi còn dám khịa ta?” Trác Phàm hung hăng đá hắn hai cước, “Ta chính là cố ý làm vậy, mọi thứ ân uy cùng triển, chúng ta muốn tất cả mọi người thấy chúng ta có nhân nghĩa, nhưng cũng phải để người ta biết, chúng ta không dễ trêu, phải để bọn họ vui lòng quan hệ với chúng ta, đồng thời cũng phải nể sợ chúng ta, đây là phép trị người, có biết không?”
“Nghe chưa, Trác quản gia mới đầy trí tuệ, ngươi óc heo đừng có phỏng đoán linh tinh, bắt chước bừa, làm trò hề cho thiên hạ!” Dương tiếp tục mắng to, sau đó nhìn về phía Trác Phàm, bất đắc dĩ lắc đầu: “Ai, tiểu tử này còn phải điều giáo cho thật tốt, nếu không lại cứ suốt ngày gây chuyện a!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT