Bên trong quan tài, tiếng nhạc tang như xé tai, tiếng khóc của cô bé mỗi lúc một to, không khí bắt đầu loãng dần. Mùi tử thi mục rữa lan tràn cả trong lẫn ngoài quan tài, chỉ có một ít không khí tươi mới len được vào từ khe hở ban nãy.
Với tốc độ này, chưa đầy năm phút nữa con người sẽ bị ngạt mà chết.
Đôi mắt rỗng tuếch của cô bé đẫm lệ, khóe miệng lại nứt đến tận sau đầu.
Chỉ cần giết được tên này, cây đinh của mình sẽ trở lại.
Thế nhưng mười phút trôi qua… rồi hai mươi phút trôi qua… cơ thể bé nhỏ của mấy người giấy đã ướt sũng vì bị thấm nước, còn người đàn ông trước mặt vẫn dịu dàng an ủi cô bé bằng giọng điệu ôn hòa, không chút mất kiên nhẫn, càng không có vẻ gì là sắp ngạt thở.
Cô bé sụt sịt hỏi: “Anh không ngửi thấy mùi gì sao?”
Quý Minh Hi hít mạnh một hơi, nhưng vì nghẹt mũi nên chẳng ngửi thấy mùi gì. Anh đành phải phát huy kỹ năng từng dùng để dỗ trẻ con hồi làm thêm ở nhà trẻ, giả vờ ngạc nhiên nói: “Wow! Thơm quá à! Có phải là bé con nhà mình đã xịt loại nước hoa mà mình thích nhất không? Con giỏi ghê! Cả xe đều thơm phức luôn đó~”
Cô bé bật khóc to hơn nữa — dù không phải con người, thì gu của mình cũng không đến mức… thảm hại như vậy đâu nhỉ?!
Hơn nữa… thật sự có người thấy mùi xác thối lại thơm sao?!

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play