Người trông miếu: …?
Già rồi đúng là dễ sinh ảo thính, vừa nãy hình như ông nghe thấy chuyện gì không ổn lắm.
Nhìn thấy ánh mắt nghi hoặc của ông, Quý Minh Hi chu đáo lặp lại một lần nữa: “Muốn cùng lên xe không? Tuy là vẫn chưa rõ chiếc xe này chở được bao nhiêu người.”
Không ngờ lại không phải là ảo thính!
Giọng điệu ấy bình thường hệt như đang vẫy xe buýt ven đường, khiến người trông miếu quên sạch những lời định nói, chỉ vô thức lắc đầu.
Quý Minh Hi nhét phần đồ ăn chia sẵn vào tay ông cụ, nói: “Vậy tôi lên xe trước đây, mấy món này là cho ông.”
Dứt lời, anh xoay người lên xe, trong lòng vui vẻ không thôi – cuộc sống hiện đại đúng là tuyệt, không còn phải cuốc bộ leo núi cả ngày nữa rồi.
Chiếc xe này nhìn từ bên ngoài thì nhỏ, nhưng bên trong lại khá rộng rãi, ngoài việc để được vali và ba lô ra thì còn đủ chỗ để nằm một người.
Dưới sàn trải sẵn chăn gối sạch sẽ, đến cả xe khách đường dài cũng chưa chắc chuẩn bị chu đáo đến thế.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT