“Khụ khụ… ai đấy?” Từ sau cánh cửa gỗ truyền đến một giọng nữ già nua.
Cùng với âm thanh kẽo kẹt, kẽo kẹt vang lên, cánh cửa nặng nề từ từ mở ra, để lộ một bà lão gầy gò, khập khiễng.
Bà đã ở tuổi xế chiều, trông khoảng bảy, tám mươi tuổi. Tóc bạc được búi gọn sau gáy, khuôn mặt đầy đồi mồi và nếp nhăn, nước da rám nắng, một vết sẹo dài vắt qua nửa khuôn mặt. Bà khoác một bộ quần áo vải thô, dài tay, quần dài che kín cơ thể, chỉ đôi chân một cao một thấp lúc di chuyển để lộ ra khuyết tật ở chân.
“Bà ơi, chúng con là khách từ nơi khác đến khảo sát thôn làng. Hiện tại lương thực chúng con đem theo không còn nhiều. Không biết bà có tiện bán lại một ít gạo, mì, rau củ… được không ạ?” Tần Tranh mỉm một nụ cười ôn hòa, đôi mắt cũng không khỏi cong lên đầy khéo léo, khẩn thiết hỏi.
“Khụ khụ… khách?” Bà lão vẫn giữ vẻ mặt phẳng lặng như mặt nước, đôi mắt đục mờ khẽ động đậy sau mí mắt rũ xuống, hướng về phía Tần Tranh rồi lại đưa sang Lộc Khả phía sau cô. Giữa lúc ấy, dường như một hồi ức xa xưa chợt ùa về tâm trí bà… thời trẻ đầy sức sống, đầy khát vọng tự do…
Trong đôi mắt đục màu của bà khẽ ánh lên một tia sáng rồi lại lụi dần, cuối cùng khàn giọng, lạnh lùng khuyên: “Một lời khuyên… nên sớm rời khỏi thôn làng này.” Nói xong bà đưa tay đóng lại cánh cổng gỗ.
Tần Tranh vội tiến lên một bước, đưa tay chặn cánh cửa đang khép, bày ra một vẻ mặt đáng thương, khẩn khoản: “Bà ơi… bà cứ bán chúng con một ít đồ ăn thôi cũng được mà. Nếu không, chưa kịp rời khỏi đây chúng con đã chết đói rồi… Làm ơn, bà ơi!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT