“Dừng tay!” Người phụ nữ luôn tươi cười dịu dàng lúc này lại lộ ra vẻ tàn khốc. Cô ta khéo léo lách người đến, một tay nắm lấy cổ tay Quách Quảng Đức đang ghì Dư Nhất Chu bẻ mạnh rồi kéo hắn lùi lại thật nhanh.
Chỉ trong một khoảnh khắc cô ta đã tránh được lưỡi dao một cách đầy nguy hiểm!
Kéo Quách Quảng Đức ra sau xong, người phụ nữ lập tức buông tay như vứt một đống rác, tiện thể đưa tay lau qua quần áo mấy cái như muốn gột sạch những dơ bẩn mà cô vừa chạm vào.
Lau xong, cô ta đưa ánh mắt đầy sức mạnh nhìn chằm chằm Lộc Khả, rồi lại nở một nụ cười nhu mì xinh đẹp, chỉ là trong đôi mắt không còn vẻ ấm áp mà nhuốm đầy lạnh lùng, giọng đầy mỉa mai: “Em gái à, như thế này là chơi không đẹp rồi nha~”
“Hắn ấy, giờ là người nhà của tôi, chưa đến lượt các cô cậu ra tay đâu. Nơi này không chào đón các cô cậu, mời các cô cậu đi chỗ khác. Ha ha, chúc may mắn nhé~”
Nói xong, cô ta chẳng buồn để tâm đến ánh mắt của mọi người mà chỉ khẽ liếc Quách Quảng Đức một cái, không nóng vội mà ra lệnh: “Về thôi.”
Quách Quảng Đức như một cái xác không hồn, khập khiễng theo sau cô ta vào nhà.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play