Đó là lý do tại sao trước đây bà ta hỏi Ming Tang liệu có phải ông ta là người đã truyền âm chỉ dẫn cho bà ta thoát thân khi Hổ Phách Hải bị huyết tẩy hay không, bởi vì bà ta không còn tin vào sự tồn tại của Hải Thần. Tuy hiên, tiếng hét khàn khàn của bà ta không thể gây ảnh hưởng tới lòng thành kính của những tộc nhân đó, cho dù bà ta có hét to đến đâu cũng không có ai đứng dậy rời đi. Chỉ đến khi ngọn sóng lớn ngập trời đổ ập đến nơi, mọi người mới thực sự cảm nhận được uy lực của nó.
Mọi thứ giống như cành khô gỗ mục, quần thể công trình chi hại các cao vu sừng sững bên bờ biển sụp đổ ngay lập tức, tựa như làm bằng giấy, tương hải hoa cùng mái nhà bị sóng cuốn đi. Đám đông kinh hoàng bỏ chạy tư tán, người không có đủ tu vi không thể chống lại được sức mạnh dữ dội của cơn sóng khổng lồ như thế. Không biết bao nhiêu người hộp máu, hết lên thảm thiết rồi bị nó nuốt trừng. Cảm nhận được mặt đất dung truyền dữ dội, lúc này trong mắt các tộc nhân hổ phách tộc mới lộ ra vẻ hoàng sợ.
đối mặt với cảnh tượng dường như hủy diệt hết thầy trước mắt, bọn họ hoảng sợ đến mức không biết phải làm sao. Đám thủ vệ ngăn cản các nàng đã bỏ chạy, kinh hoàng chạy trốn. Tương la sách cuối cùng cũng không thể chú ý nổi đến trách nhiệm và ấn oán cá nhân của mình, lão ta phóng lên trời, khẩn cấp bay đi. Phía dưới vang lên một loạt tiếng nổ ẩm ẩm, lão ta nhìn xuống, thấy diệp à lang thi pháp đánh sụp một vùng đất lớn. Một bóng roi màu xanh tín lóe đến.
Lão ta còn không có cả cơ hội để giật mình, lập tức bị nó vụt ngang qua, cắt thành hai đoạn, rơi xuống, chỉ đơn giản như thế. Vân Côn không phải chỉ nhằm vào Lão Ta, bóng doi mà Y vung ra nhằm vào tất cả những ai lao ra khỏi ngọn sóng. Chỉ như đánh con rùi, tốc độ như tia chấp khiến tất cả những người nhảy ra ngoài không có một ai may mắn thoát khỏi. Lê Hoa không biết vì sao Y phải gây khó dễ cho những tiểu nhân vật này.
Những lời nói tiếp theo của Vân Côn đã cho bà ta câu trả lời, nơi này không có bao nhiêu người, muốn lập y thì phải khiến cho bọn họ sợ. Ở gần đây, nơi nào nhiều người nhất? Kha mật suy nghĩ một chút, chỉ về một hướng nói, thượng tiên, đi theo hướng này hơn một nghìn dạng có một thành phủ của một châu, bên trong thành tụ tập ước chừng mấy chục vạn người. Bộp! Bóng doi quất cho cự Côn phải cất lên tiếng Genji. Cự Côn nhanh chóng lắc đầu vẫy đuôi bay về hướng được chỉ.
Sóng lớn ập tới nhanh, rút đi cũng nhanh. Sau khi sóng rút đi, mặc dù biển rộng vẫn cuộn trào mãnh liệt nhưng các hòn đảo đã lần lượt lộ ra khỏi mặt nước. Chỉ là các công trình kiến trúc trên đảo đã bị cuốn sạch không còn, thậm chí còn không nhìn thấy được bất kỳ dấu vết nào của nền móng, những hòn. Đảo này tựa như chưa bao giờ có một công trình nào. Xung quanh các hòn đảo cũng rất sạch sẽ, những đống bừa bụn và thi thể đều đã trôi đi theo sóng.
Lần lượt có những người sống sót sải rác leo lên bờ, họ vô cùng kinh hãi nhìn theo phương hướng cự côn rời đi. Một đám người leo ra khỏi một vũn nước lớn, đó là các tộc nhân hổ phách tộc. Diệp A Lang với mái tóc bù xù, khóe miệng dính máu lảo đảo leo lên bờ, bước được mấy bước rồi ngã bệt ra đất. Vũn nước lớn đó là do bà ta đánh xục mặt đất tạo thành, trong tình thế cấp bách, biết ở đó có một không gian ngẩm bí mật dưới lòng đất.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play