Phán quan. Mấy người đứng phía trước quay đầu lại nhìn ông ta, sau đó ánh mắt vân côn quay lại nhìn những người bên cạnh, hỏi, là bán tiên ở u nhai gì đó của các người. Y cũng có nắm một chút thông tin về tình hình của một số nhân vật chủ yếu ở bên ngoài. Được nhắc nhở như vậy, Lê Hoa và Kha Mật lại đảo mắt quan sát xung quanh lần nữa, sau đó, Kha Mật trả lời không chắc chắn lắm. Đúng là có lưu truyền như thế này, nơi Phán quan xuất hành âm khí dày đặc, nhưng nhỏ chưa từng nhìn thấy.
Vân Côn lại quay sang nhìn chằm chằm vào Lê Hoa, chờ trả lời. Lê Hoa khẽ lắc đầu nói, các đời phán quan rất thần bí, chỉ ru rú trong nhà, rất hiếm khi chen vào chuyện thế gian. Người khác không đụng chạm đến Hắn, Hắn cũng sẽ không chủ động chơ chọc người ta. Ta từng đem theo hậu lễ đến U Nhai xin bái phòng, nhưng bị thù hạ của Hắn đuổi đi, chưa từng nhìn thấy Hắn. Nghe nói số người từng gặp phán quan có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Bà ta quay lại nhìn văn khúc, hỏi, người từng gặp ả? Vẻ mặt văn khúc không có nét khó chịu nào vì bị bắt, ông ta bình tĩnh nói, sau khi ta đột phá Tu Vi đến cảnh giới bán tiên, ta có ý định so tải với mấy vị cao thủ đương thời. Từ lâu ta đã nghe nói thực lực của Phán quan không thua kém người khác, nên ta từng đến u nhai so tải với hắn. Tên gia hỏa này đã từng giao thủ với Phán quan ư. Những người khác nghe vậy thì đều tò mò, Lê Hoa hỏi.
Văn khúc có chút cảm khái nói, ngang tải ngang sức, nếu như ta với hắn đã là ngang tải ngang sức, vậy thì không cần thiết phải tiếp tục so tài với những người khác nữa. Ta vốn tưởng rằng mấy người bọn họ cũng ngang tải ngang sức với phán quan, bây giờ xem ra, mấy người đó rõ ràng đang canh giữ lối vào mà ngay cả mặt mũi cũng không dám lộ ra. Tại nhân gian chỉ có phán quan dám đối diện ngươi, không khiến tất cả nhân gian phải cúi đầu. Bộc lộ rõ sự chê bay.
Có một số người không sứng được xếp ngang hàng với phán quan, trong giọng nói cũng lộ ra sự kính phục. Có thể nhận ra được, đây không phải là tình cơ gặp mặt, làm sao một vị phán quan vốn rất hiếm khi lộ diện lại có thể tình cơ gặp gỡ vân côn ở nơi đây. Kha mật suy một tiếng cười khẩy, có vẻ chế nhạo phán quan không biết tự lượng sức mình. Theo lão ta, hành động của mấy người đinh giáp thanh mới thực sự là hành động khôn ngoan, biết rõ không thể làm mà còn cố làm mới là kẻ ngốc.
đó gọi là không thức thời. Tuy vậy, có người đưa tới cửa là chuyện tốt, lão ta rất mong chờ được nhìn thấy những nhân vật đỉnh cấp cao cao tại thượng kia bị mình đạp dưới chân. Nhận ra tình hình không thích hợp, văn côn vùng doi quất lên người cử cô lệnh cho nó dừng lại, sợ đụng phải một cái bẫy nào đó. Lúc này y chậm dãi quan sát xung quanh, nói, từ trước đến nay, mỗi khi phán quan xuất hành, âm khí đi kèm đều bao phủ một diện tích rộng lớn như vậy hay sao?
Văn Khúc cũng chưa từng nhìn thấy, Phán quan rất hiếm khi ra ngoài. Ông ta chưa bao giờ nhìn thấy phong cách xuất hành thực sự của Phán quan, tuy nhiên, cảnh tượng như vậy, ngoài Phán quan ra còn có thể là ai. Sau đó, chính Vân Côn tự phủ nhận nhận định này, mặt trời vẫn ở trên cao, nơi này lại bị âm khí che kín bầu trời. Nồng đậm đến mức ngay cả ánh sáng mặt trời cũng khó thể xua tan, đây chắc chắn không phải là khí tràng mà tu vi cảnh giới bán tiên có thể có được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT