đồng thời còn không quên bổ sung một câu, lưu lại dấu hiệu chỉ đường. Không chỉ yêu cầu đầu to, vừa rồi nàng cũng ra hiệu cho A-Lang Đại Cô để lại dấu hiệu chỉ đường. Đối với Dữu Khánh mà nói, kéo tay ngay trước mặt mọi người là tật xấu gì vậy chứ? Hán nhanh chóng nhắc tay hớt tay nàng ra, ánh mắt nhìn hướng lan huyên có chút u oán, nào là chục đũng quần, nào là nhéo lỗ tai. Tại sao cứ thích động tay động chân như thế, ngay trước mắt bao người, hành động đó có vẻ ám mụi.
rất dễ khiến người khác hiểu lầm. Có một số việc từ lời nói và việc làm của đối phương, hắn đã mơ hồ nhận ra được. Chẳng hạn như giấc mơ ân ái trong bách hoa tiên phủ đêm đó, nhưng hắn không muốn đối mặt, bởi vì đó không phải điều hắn mong muốn. Nhưng hắn cũng không có kháng cự lại sự sắp xếp của đối phương, dù sao đó cũng là chính sự. Mặc dù hắn không hiểu rõ mong phá nhưng lúc này cũng nhận ra được hướng lan huyên đã đoán đúng, mong phá quả thực có vấn đề. Hắn đi ra phía sau một thân cây,
lấy đầu to ra Dặn dò một lúc rồi thả cho nó bay đi. Sau khi quay lại, hắn nhỏ rộng hỏi, mông phá đang làm gì vậy? Hướng lan huyên thoáng nhìn về phía Minh Tăng, Đại Hòa Thượng cũng đang nhìn chầm chầm nơi này, ô ô hiện ra nguyên hình vẫn còn đang chảy nước rãi, bộ dạng ngây ngốc. Thanh Ha đặt một củ đậu phỗng giữa mũi và môi hít không ngừng, như thể đang ngửi thứ gì đó có mùi tốt nhất trần đời. Bách Lý Tâm, An Gi, và tô thu tử thì đang canh trừng ở xung quanh rừng núi.
01:59
Nàng vừa quan sát xung quanh vừa nói, mong phá đại khái cho rằng mình không ra được nữa, theo phong cách làm việc của Hắn. Tự nhiên biết rõ đại thế ở phía bên nào, cho nên không có gì ngạc nhiên khi Hắn chuẩn bị cho kế hoạch lâu dài. Biết cổng không mở ra nữa, e rằng Hắn còn sẽ trách ta nhiều chuyện, không nên cứu Hắn khỏi tay phía vân Côn. Dữu Khánh xoay truyền trong mắt, có vẻ hiểu ra điều gì đó, kinh ngạc hỏi, ý của người là, Phượng Quan Vân bị bắt không phải chuyện ngẫu nhiên.
Phượng Quan Vân có thể nghe lời lão ta sao? Hướng Lan Huyên, chỉ với chút mặt hàng xích lan các đó, ở bên ngoài chỉ có thể hù dọa loại người như ngươi, nếu không có thiên lưu sơn chống lưng, có rất nhiều người có thể làm thịt bọn họ. Ngươi cho rằng bọn họ có thể ngăn được mông phá ra tay ư. Mục ngạo thiết ở bên cạnh nhanh chóng nhìn quanh một vòng, rồi không nhịn được nhắc, vậy chúng ta đi nhanh thôi. Dữu Khánh, ngươi nhanh đi gọi mấy người Bách Lý Tâm về đi. Không gấp!
Hướng Lan Huyên lên tiếng ngăn cản, chờ chút đi, nếu thực sự giống như chúng ta đoán. Phổ nhã sẽ không một mình chạy đến trước để đánh rắn động cô cô thể khổng lồ của cô ta cũng không thích hợp để lén lút giò xét. Trước khi động thủ tất nhiên sẽ bao vây vùng này, trong chốc lát còn chưa đến được. Chúng ta vẫn còn thời gian. Dữu Khánh Giang tay nói, vậy cũng không cần chờ nha, rồi đi sớm một chút ít nhất có thể chạy được xa hơn, có thể an toàn hơn. Hướng Lan Huyên, nhìn quanh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT