Nói đến nửa chừng, Phan Liên như chợt nhận ra những lời này không tiện nói thêm, liền ngừng lại giữa chừng.
Không ngờ Phó Tư Ngạn lại hỏi: 
“Xảy ra chuyện gì?”
“Chỉ là người nhà mất, buồn đau quá độ thôi, tiểu Thư cũng bị đả kích không nhỏ.” Ông Phan xua xua tay, giọng trầm lại. “Cũng may có cậu chăm sóc như thế, sau này để người ta yên tâm phần nào.”
Ông nói rất chân thành, ngữ khí mang theo cảm thán, gương mặt cũng bớt đi mấy phần dữ dằn, lại giống như một bậc trưởng bối hàng xóm gần gũi.
Thiếu niên ngồi trên xe lăn từ đầu đến cuối vẫn không có phản ứng gì, như thể chuyện cũ ấy cậu chẳng còn chút ký ức nào.
Ông Phan dẫn cả đoàn vào trong, tầng một của Thải Thạch Hiên chính là khu vực trưng bày và bán hàng, xếp đầy các loại trang sức và vật phẩm phong thủy bằng ngọc, lớn nhỏ đủ cả, ánh sáng sáng rực, ngọc thạch long lanh, nhìn thôi đã thấy động lòng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play