Bởi vì La Nhung thấy, cậu chủ trẻ khi ấy đang khoanh tay đứng tựa bên khung cửa, ánh mắt sâu thẳm lặng lẽ dõi theo về phía này.
Bất kể là tiếng gọi “La đại ca” trong trẻo kia, hay những lời dặn dò cẩn thận sau đó.
Phó Tư Ngạn dường như đều nghe rõ từng chữ một.
Còn Thư Bạch Thu thì không hề hay biết, vẫn mải trò chuyện với La Nhung.
“Lúc trước bị trật chân, là tiên sinh dạy tôi đấy.”
Tuy không gọi tên họ, nhưng “tiên sinh” mà Thư Bạch Thu nhắc đến, chỉ có thể là một người.
Cách gọi không cần giải thích ấy, lại mang theo một ý nghĩa đặc biệt, rất riêng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play