Tuyết Úc: “……??”
Hệ thống sao lại không nói với cậu là có tình tiết này?
Một loạt lời của ngự y khiến Tuyết Úc nghe đến choáng váng. Cậu trùm chăn đến tận vai, rồi lại lúng túng kéo xuống, để lộ làn da trắng nõn nơi cổ. Cằm cúi xuống càng khiến gương mặt đỏ ửng, cả người lộ ra vẻ mềm mại yếu ớt. Đường xương như tuyết khắc ra, càng nhìn càng thấy kiều.
Vân Khang nghe xong thì chẳng có gì dao động. Nhưng khi bắt gặp biểu tình mơ hồ kia của Tuyết Úc, hắn nhướng mày, thuận tay kéo chăn lên. Lại sợ đắp kín quá làm người ngột ngạt, hắn liền nới lỏng. Đôi mắt ánh lên vài phần nghiền ngẫm: “Thân thể ngươi nhược thế này, biến thành độc giao thế nào được.”
Ngày thường thì hay cào cấu vờ hung dữ. Thế mà chỉ cần một chút khó chịu, lại như ban ngày hôm nay: nép trong lòng ngực hắn, thở hổn hển, run rẩy, má hồng kiều diễm. Bị hành đến giọng nói cũng mềm rã, chẳng còn dáng vẻ nào.
Muốn biến cũng chẳng thể biến như vậy.
Ngự y ho khẽ hai tiếng, lập tức bị Vân Khang quét mắt qua, toàn thân run rẩy. Ông ôm hòm thuốc, lấy hết can đảm nói:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT