“— Phanh phanh phanh! Tiểu Trình à, là dì Trương đây, mau mở cửa!”
Trình Trì nghiêng đầu liếc mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, vẻ mặt hiếm thấy hiện lên một tia bực bội.
Đám bà mối trong thôn thường kéo bè kéo nhóm mà tới, vừa tiễn xong một tốp thì tốp khác đã tới, hết người này đến người khác ra sức khuyên bảo. Ai bị họ nhắm trúng thì hôm đó đừng hòng được yên thân.
Trình Trì thu ánh mắt, liếc nhìn Tuyết Úc đang ngồi sạch sẽ trắng nõn trên giường đất, rồi lại gật đầu với Tống Nạo Tuân, nói một câu: “Giúp tôi cảm ơn chú.”
Sau đó, hắn ra ngoài ứng phó đám người mai mối.
Hắn vừa đi, trong phòng chỉ còn lại hai người. Tuyết Úc mang theo chút lười nhác liếc nhìn Tống Nạo Tuân – từ lúc nãy đến giờ cứ như thể bị kéo khóa miệng, không hé được một lời.
Tống Nạo Tuân im lặng, mím chặt môi, ánh mắt lạnh buốt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play