Ánh mắt Trình Trì dừng lại trên đống dưa hấu một lát, rồi lên tiếng gọi: “Thím Lưu!”
Bà lão đẩy xe bước đi nhanh nhẹn nghe thấy liền dừng lại, quay đầu nhìn người thanh niên cao lớn đang tiến lại. Thấy vành tai và mặt hắn đỏ ửng như bị phỏng, bà sửng sốt, dùng giọng địa phương hỏi: “Tiểu Trình, sao mặt con đỏ đến vậy?”
Trình Trì sững ra, lau trán một cái, cố gắng xua đi hình ảnh tiểu quả phụ mềm mại đang trằn trọc trong chăn khiến đầu óc hắn rối tung lên. Hắn cảm thấy như bản thân mình là kẻ biến thái, cổ họng khô khốc, nuốt nước bọt rồi lí nhí nói: “Có lẽ hơi cảm nắng. Thím, dưa này là nhà thím trồng à?”
Bà lão cười rạng rỡ: “Đúng rồi, dưa đường, ngọt lắm đó! Đang định đem ra chợ bán đây.”
Trình Trì dùng ngón tay thô ráp xoa lên lớp vỏ dưa, đúng là loại ngon thật, hắn thu tay lại, giọng trầm đều: “Bán thế nào ạ?”
Nghe vậy, bà lão hơi ngạc nhiên, nhưng rồi lại bật cười thân thiện:
“Trước giờ không phải con không thích ăn dưa sao? Là mua cho người khác à? Nếu con muốn thì thím bán cho con bảy hào một cân.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT