Vì thế bước chân Tuyết Úc không kiềm được mà nhanh hơn một chút. Không bao lâu sau, cậu đã thấy một bóng người cao lớn bên bờ sông — là Tống Nạo Tuân vừa đi từ trấn về, tay xách theo một sọt đầy đồ đạc.
Tống Nạo Tuân dường như cũng cảm giác được gì đó, ánh mắt đảo qua một cái liền thấy Tuyết Úc. Hắn mím môi, quay đầu định lén đi đường vòng.
Người ngày hôm qua còn dính lấy hắn, giống như hồ ly mà nói mấy lời đó, hiển nhiên đã để lại cho hắn ấn tượng sâu sắc — đến mức bây giờ dù đang đi đường, cũng không dám đối mặt với Tuyết Úc.
Vai và cổ Tống Nạo Tuân cứng đờ, tay xách sọt đồ lầm lũi đi vào con đường nhỏ bên kia. Nhưng chưa đi được mấy bước, hắn đã nghe phía sau Tuyết Úc khẽ hừ một tiếng ngắn ngủi, nghèn nghẹn.
... Đừng để ý tới cậu ta, chắc đang diễn.
Nếu lỡ nói chuyện với cậu ta rồi, lại giống hôm qua thì phải làm sao?
Tống Nạo Tuân thầm nhủ như vậy, nhưng mới đi được hai bước, vẫn không nhịn được nghiêng đầu nhìn lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play