Ánh mắt Phó Dương bỗng tối lại, không rõ là vì câu nào trong lời nói. Hắn ngẩng đầu, nuốt một cái rõ ràng, cằm căng lên:
“Vẫn sẽ đi sao? Vậy... có định nói cho tôi không?”
Tuyết Úc cau mày, cảm thấy hơi buồn cười: “Vì sao tôi phải nói cho anh biết? Anh không nghĩ chỉ vì anh cắn tôi mấy cái, thì tôi và anh có quan hệ gì đấy chứ?”
Cậu cúi đầu nhìn Phó Dương đang xoa chân cho mình, giọng điệu có phần cảnh cáo:
“Sau này đừng gây thêm phiền phức cho người khác. Tôi đi đâu không liên quan gì đến anh. Đừng tự tiện đến tìm tôi.”
Một nụ hôn dữ dội không báo trước phủ lên đôi môi mềm mại ấy. Phó Dương nghiến chặt bờ vai mảnh khảnh như mang theo hận thù, lúc này hắn thật sự muốn nuốt Tuyết Úc vào bụng cho rồi.
Hắn biết mình không có lập trường, nhưng... hắn không thể chịu đựng như vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play