Phản ứng đầu tiên là của Phó Dương. Hắn suýt nữa thì nhấc bổng Tuyết Úc lên, ánh mắt lóe sáng sau một thoáng giật mình, vẻ bất mãn trên mặt tan biến, mừng rỡ hỏi: “Thật à? Ngày mai là đi liền sao?”
Tuyết Úc không hiểu hắn phấn khích cái gì, chỉ qua loa “Ừ” một tiếng.
Tạ Thanh Vân khẽ động đuôi lông mày, ánh mắt vừa bị dằn xuống nay lại hiện lên vẻ mềm mại như tuyết tan.
Phó Dương là người lái xe, nên Tuyết Úc không cần đặt vé trước. Ngày mai chỉ cần dậy sớm một chút là đi, hành lý từ đầu cũng chẳng đụng đến, nên gần như chẳng cần thu dọn gì.
Khi kéo cửa phòng ra, thì vừa khéo cửa đối diện cũng mở. Một thanh niên từ trong bước ra.
Hắn thấy Tuyết Úc, lập tức giơ tay chào.
Ngũ quan rất tuấn tú, khiến một người trí nhớ không tốt như hắn cũng nhớ rõ Tuyết Úc. Chỉ nhìn một cái đã làm mặt hắn đỏ lên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play