Phó Dương lại không kiềm chế được mà nuốt một ngụm nước bọt.
Hắn cứ như vậy cẩn thận từng chút một đút cho Tuyết Úc vài viên hoành thánh, Tuyết Úc liền nói no rồi, kéo chăn trở lại giường ngủ tiếp.
Phó Dương không dám hỏi Tuyết Úc có định quay về hay không, chỉ cần có thể nhìn thấy người này là hắn đã thấy đủ rồi. Công ty bên kia giao cho người tin cậy xử lý, chỉ khi thật sự không quyết định được mới truyền tin đến hỏi hắn.
Mấy ngày tiếp theo, hắn vẫn luôn ở bên Tuyết Úc, Tuyết Úc đi đâu hắn theo đó, giống như một con ruồi phiền phức đuổi mãi không đi.
Phó Dương nghĩ bụng, dù cho Thiên Vương lão tử đến đuổi hắn, hắn cũng tuyệt đối không đi.
Vì mấy hôm nay Tuyết Úc ngoan đến kỳ lạ, chỉ cần không quá mức thân mật, sẽ không đẩy hắn ra. Có lúc thậm chí còn sẽ ngẩng đầu đáp lại.
Xoa bóp eo thì sẽ ngoan ngoãn há miệng, lười không muốn động thì sẽ mềm nhũn cuộn vào lòng hắn, nếu cao hứng thì cái gì cũng có thể làm. Phó Dương quả thật yêu chết một Tuyết Úc như vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT