Tạ Thanh Vân nghe vậy nâng mắt nhàn nhạt liếc nhìn Tuyết Úc một cái, trong đôi mắt đen như mực là một mảng yên tĩnh, không nhìn ra bất kì cảm xúc nào.
Tuyết Úc kiêu ngạo nhìn hắn, đôi mắt tràn ngập ánh sáng như nước: “Nhìn tôi làm gì, anh có nghe không vậy?”
Tạ Thanh Vân im lặng một lát rồi đáp: “Nghe thấy rồi”
Tuyết Úc lạnh lùng xoay người bỏ đi, Tạ Thanh Vân mặc nhiên không lên tiếng theo sau. Bên ngoài tuyết rơi mềm mại như nhung, một chiếc xe màu đen đã đậu từ sớm chờ người bước ra.
Trong đầu lần lượt vang lên âm thanh kích động của hệ thống: [Úc bảo, bộ dạng tức giận của cậu giống thật quá đi, y như một vị kim chủ, điểm chán ghét lại tăng thêm 10 điểm rồi, cứ như vậy cố gắng cậu sẽ mau chóng đạt tiêu chuẩn thôi!”
Giọng nói Tuyết Úc mềm mại có chút ủy khuất: “Không phải diễn đâu, tui thật sự tức giận mà, tui đợi hắn mười phút đã vậy thời tiết toàn gió với tuyết”
Tuy rằng cậu chờ trong xe nhưng để kim chủ papa chờ một giây cũng là lỗi của hắn, của cái tên tình nhân thất trách đó!
Hệ thống: [….Nhìn không ra, tính tình cậu cũng khó chiều quá nha]
Tuyết Úc vươn tay định mở cửa xe nhưng có một bàn tay to lớn thon dài khác đã đặt trên cửa xe trước, tay hai người không thể tránh khỏi mà chạm vào nhau, một lớn một nhỏ, bàn tay người thường xuyên chơi thể thao này rõ ràng mạnh hơn cậu gấp mấy lần.
Tuyết Úc còn chưa phản ứng thì Tạ Thanh Vân đã kinh ngạc nhìn cậu.
[Bảo bảo à, mấy cái như mở cửa xe này đều nên để người khác làm mà, cậu như thế làm sao còn giống một vị kim chủ?!] hệ thống cuống cuồng lên tiếng.
Tuyết Úc trong lòng điên cuồng dập đầu, nhưng trên gương mặt nhỏ xinh của cậu vẫn giữ vẻ bình đạm, cậu bình tĩnh thu hồi tay xem như chưa có gì
Xúc cảm mềm mại từ mu bàn tay truyền tới, ngón tay Tạ Thanh Vân cong lại, không chút dấu vết mà khựng lại rồi hắn mở cửa xe ra. Tuyết Úc không chút khách khí ngồi vào, Tạ Thanh Vân dừng lại một chút như suy nghĩ, rồi dứt khoát đóng cửa xe bước lên trước ngồi vào ghế phụ, giống như không muốn ngồi cùng Tuyết Úc.
Tuyết Úc chẳng thèm đếm xỉa tới tiểu tình nhân
Cậu đem nửa gương mặt vùi vào khăn quàng cổ, mệt mỏi khép mắt.
Tính đến nay đã là ngày thứ ba.
Không hiểu vì sao bản thân lại bị cuốn đến nơi này, tuyệt thực cũng vô dụng, bãi công cũng vô dụng, giãy giụa cũng vô dụng, nếu không hoàn thành nhiệm vụ cậu sẽ vĩnh viễn không thể thoát khỏi nơi này.
Tuyết Úc đương nhiên không cho phép chuyện này xảy ra, cho nên đêm qua cậu đã hối hận, bắt cái hệ thống đã quăng cậu tới đây đưa cho cậu cốt truyện để đọc.
Thế giới này là một quyển thế lực cường cường văn
Vai chính công Phó Dương, 5 năm trước xông vào thương trường như một con ngựa ô, hắn so với một tên thương nhân khôn khéo hành sự càng thêm tàn nhẫn ác độc, chỉ trong vòng mấy tháng ngắn ngủi, hắn đã đánh bại một số nền tảng thương mại cốt lõi, đứng đầu trong giới kinh doanh.
Vai chính thụ Tạ Thanh Vân, gia cảnh bần hàn, trong nhà có mẹ bị bệnh đã lâu vẫn không khỏi, bệnh tình tương đối nghiêm trọng, mức trị liệu càng lúc càng không thể chi trả.
Hắn vừa học vừa làm, tưởng rằng thi đậu trường đại học tốt nhất Đàm thị thì mọi chuyện sẽ tiến triển tốt, nhưng hắn nào biết được, tại nơi này hắn sẽ gặp ác mộng đời mình – nguyên chủ Bùi Tuyết Úc.
Nguyên chủ do Bùi phu nhân sinh non, thân thể không tốt, mỗi ngày đều phải dựa vào thuốc, cơ thể chạm vào một chút thì liền kêu đau, so với búp bê gốm sứ cũng không khác là bao.
Cứ như vậy bị nuôi đến ung dung kiêu ngạo, bình thường không thích cười, tính tình lại khó ưa đến mức làm người khác nhăn mặt.
Hắn thấy diện mạo vai chính thụ rất hợp gu, liền lấy mẹ của thụ chính ra uy hiếp, dùng tiền viện phí chữa bệnh làm mồi, bức thụ chính phải theo hắn, trở thành một con chim hoàng yến.
Sau đó nguyên chủ cùng cha mẹ cãi nhau, hắn bực tức liền dọn đến chung cư của vai chính công thụ để ở, khi cậu xuyên tới đây thì nguyên chủ đã ở được mấy tháng.
Theo như cốt truyện, vai chính thụ sẽ kết bạn cùng vai chính công Phó Dương, hai người lâu ngày liền sinh tình, tâm đầu ý hợp.
Vai chính công không chịu nổi cách nguyên chủ cứ ỷ thế hiếp người, liền vận dụng các mối quan hệ của mình giúp vai chính thụ lật đổ Bùi gia, mà nguyên chủ vốn thân thể đã không tốt, gia cảnh lại sa sút, không có đủ thuốc để điều trị thế nên không quá một tháng sau liền qua đời.
Có thể nói, nguyên chủ chính là một tên pháo hôi.
Làm một chướng ngại vật trên con đường tình yêu của vai chính công thụ, việc mà Tuyết Úc phải làm là vào vai một tên pháo hôi độc ác, khinh thường vai chính thụ, ghê tởm vai chính công, cuối cùng là thu thập đủ điểm chán ghét của công thụ chính là cậu có thể rời khỏi thế giới.
Tuyết Úc đem cốt truyện đọc lại lần nữa, nửa tiếng sau xe đã dừng ở một khu suối nước nóng. Tuyết Úc đem Tạ Thanh Vân đến đây cũng là để kiếm thêm điểm chán ghét của hắn.
Suối nước nóng mịt mờ hơi nước. Tuyết Úc ngâm mình qua loa chút, chán rồi thì đứng dậy ngồi xuống chiếc ghế dài, vẫy vẫy tay gọi Tạ Thanh Vân đang ngồi nghiêm chỉnh xem điện thoại không xa.
Tạ Thanh Vân do dự chớp mắt một cái, sau đó đi tới, thân hình cao lớn che đi phân nửa ánh sáng đổ xuống người cậu một cái bóng đen. Tuyết Úc ngước mắt nhìn, ý bảo Tạ Thanh Vân ngồi xổm xuống “Bóp chân cho tôi đi”
Thấy Tạ Thanh Vân đơ người đến ngốc, Tuyết Úc nhăn mày, đôi môi đỏ thắm đóng mở; “Ngơ ra nhìn tôi làm gì, hôm nay anh làm tôi đợi 10 phút, thế nên bây giờ anh cũng phải bóp cho tôi trong 10 phút”
Tạ Thanh Vân lạnh lùng nhìn chăm chăm vào vị tiểu thiếu gia quá mức kiêu ngạo này, bờ vai rộng lớn thoáng chốc đã cứng đờ, phảng phất như bị cái gì khuất nhục, Tuyết Úc cũng nhìn hắn, cặp chân mảnh khảnh trắng nõn vẫn đặt trên ghế.
Không khí tĩnh lặng như chết, thời gian từng phút từng giây trôi đi ——
Tuyết Úc chờ đến cổ đều mỏi, nghĩ thầm cái tên cún con này sao lại cứng đầu như vậy, bắt hắn bóp chân một chút mà làm như bắt hắn đi chết không bằng
Nhưng vẻ mặt cậu vẫn bình đạm như cũ, chờ tiểu tình nhân tới xoa chân cho.
Tạ Thanh Vân cuối cùng cũng có động tác, hắn ngồi xổm xuống, vẻ sắc nhọn trong mắt đều được thu lại, yên lặng nắm lấy chân Tuyết Úc.
Hệ thống trong đầu vui vẻ xoay vòng: [chúc mừng ký chủ, điểm chán ghét của vai chính thụ đối với cậu tăng thêm 25 điểm rồi!]
Tuyết Úc chớp mắt: “Cách này hiệu quả nha, về sau tui sẽ dùng nhiều hơn.”
Chân Tuyết Úc mềm mại, lại trắng trẻo, bởi vì cơ thể yếu ớt, nên toàn thân được nuôi đến mềm mịn tựa phấn, Tạ Thanh Vân mới niết một chút, da ở đó đã ửng đỏ.
Tiểu thiếu gia mặc kệ để hắn niết, vừa mới ngâm suối nước nóng, tóc đen mềm mại ướt át dán vào gáy, môi, mí mắt đều đỏ bừng. Cậu nằm dài ra ghế, hai chân bị bàn tay khớp xương rõ ràng nắm lấy, cảnh tượng hài hòa đến lạ.