Động tác khuấy nước khựng lại một lúc, Tuyết Úc đầu óc mơ hồ, mãi đến nửa ngày sau mới phản ứng lại, khẽ “A?” một tiếng.
Đầu lưỡi Phó Dương chạm vào hàm trên thì dừng lại một chút, giọng nói chậm rãi, không nghe ra cảm xúc cụ thể:
“Mấy cái thứ nước giải nhiệt này đều là Tạ Thanh Vân mua, lúc mang về, cậu chẳng có hứng thú gì. Thỉnh thoảng uống thử chút lại phun ra, từ lần đó trở đi cậu cũng không uống nữa.”
Sao hắn lại biết ấy hả? Vì lúc mà Bùi Tuyết Úc phun ra thì hắn cũng có mặt, còn tận mắt thấy Bùi Tuyết Úc vì đau bụng mà giận cá chém thớt lên Tạ Thanh Vân. Một người đàn ông cao lớn như vậy mà bị đánh mấy cái cũng chẳng dám phản kháng.
Không khí như thể đông lại, yên lặng đến đáng sợ.
Tuyết Úc hoàn toàn không có chuẩn bị tâm lý để nghe những lời này. Ban đầu sững người ra, sau đó lại trố mắt nhìn khóe môi hơi nhếch của Phó Dương – biểu cảm như đang hiểu rõ điều gì đó. Giống như một con chó sói, đầu lưỡi lạnh băng nhẹ nhàng liếm qua trái tim Tuyết Úc.
Tim Tuyết Úc đập loạn xạ, dù trong bếp đang sưởi ấm, cậu vẫn có cảm giác lạnh sống lưng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT