Hà Gia Lâm càng nghĩ càng bực, ngọn lửa trong lòng ngày càng bùng lên. Sắp nổ tung đến nơi thì người đối diện lại mở miệng: “Giờ có thể rồi, lúc nãy tôi nói, cậu nghe thấy không? Có đi không?”
Ngọn lửa của Hà Gia Lâm đột nhiên như bị dội nước tắt ngấm, ho nhẹ một tiếng, có chút rụt rè đáp: “Dù sao tôi cũng không có chuyện gì, có thể đi cùng cậu. Dù sao cậu cũng có số tôi, mai khi nào ra ngoài thì nhắn tôi một tiếng là được.”
Tuyết Úc chủ động mời cậu ta ra ngoài chơi, dù có nghĩ nát óc Hà Gia Lâm cũng không hiểu được đối phương muốn làm gì. Nhưng mà... hắn thật sự muốn đi.
“Được thôi.” Tuyết Úc nhẹ nhàng đáp, giọng điệu bình thản:
“Vậy mai tôi sẽ—anh làm gì đấy?”
Trước mắt bỗng tối sầm, bóng dáng cao lớn che khuất ánh sáng lướt qua, trong tích tắc, di động của Tuyết Úc bị người ta giật lấy, nằm gọn trong tay Tạ Thanh Vân, người đang cúi đầu, không rõ cảm xúc.
Lông mi của Tuyết Úc khẽ run, mím môi rồi đưa tay định lấy lại:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT