Tuyết Úc mặt đỏ bừng, mồ hôi thấm ra khắp người.
Rõ ràng mới khẽ chạm môi thôi đã bị không chút thương tiếc mà ngậm lấy. Vân Khang quả thật chu toàn, không làm bẩn y phục hai người, nhưng Tuyết Úc lại cảm giác khắp nơi đều ẩm ướt rối rắm. Bàn tay kia chống sau lưng cậu từ đầu đến cuối chưa từng rời đi, mà dường như khắp nơi đều có dấu vết lướt qua.
Thân thể này mẫn cảm đến cực hạn.
Tuyết Úc không phải chưa từng bị người khác chạm vào, nhưng vẫn không sao quen được. Có lẽ còn do tư thế hiện giờ – nghiêng người ngồi trên đùi nam nhân kia.
“Ngươi đang nghĩ gì?” Hơi thở Vân Khang nóng rực, bị Tuyết Úc phân tâm mà cắn khẽ, khóe môi hé ra, tay nhéo lấy chiếc cổ trắng nõn của cậu, thấp giọng hỏi.
Trên người nam nhân mang theo hương Long Tiên rất nhạt, kín kẽ lan vào mũi Tuyết Úc. Hai má cậu đỏ rực, bàn tay để trên vai người kia vội thu về, có chút chột dạ lí nhí đáp: “Không nghĩ gì cả.”
Cậu nào dám nói bản thân vừa nhớ tới trước khi tới nơi này cậu cũng bị hôn tàn nhẫn, kịch liệt chẳng kém.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play