Cát Di Nhiên bị mắng mà chẳng thấy phản kháng gì. Cô ta thất thần quay về quầy. Nhà hàng Tây dẹp tiệm, niềm kiêu hãnh của cô ta cũng sụp đổ theo.
Mẹ Cát thì vẫn phải bán tống bán tháo mớ đồ đạc trong quán, mà từng món một là công sức cô ta dày công lựa chọn, từ ghế sô-pha đến chiếc dao cái nĩa, đều là tâm huyết của cô ta.
Bây giờ bắt cô ta dán nhãn "đồ thanh lý" lên từng món một, làm sao cô ta nỡ?
Huống hồ Nguyễn Nhuyễn cũng là người mở tiệm ăn, chẳng lẽ lại không hiểu được cảm giác này của cô ta? Không, Nguyễn Nhuyễn chắc chắn hiểu, chỉ là cố tình chọc cô ta, khiến cô ta đau lòng mà thôi.
Đúng rồi, chắc chắn là do Nguyễn Nhuyễn biết bức thư khiếu nại đó là do mình viết, nên mới cố tình khiến cô ta bẽ mặt.
"Mẹ, hay mình đem nhà đi thế chấp, vay tiền đi! Mẹ tin con lần nữa đi, quán mình chắc chắn sẽ buôn may bán đắt. Con chỉ thiếu chút vận may thôi! Biết đâu qua thời gian này, mọi thứ sẽ tốt lên!"
Cát Di Nhiên bật dậy, vội vàng nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT