Mẹ Cát nghe xong thì không nhịn được thở dài:
"Nhà các cô cũng làm ăn buôn bán, vậy tôi cũng không giấu nữa, có giấu cũng chẳng được. Từ lúc khai trương đến giờ, nhà hàng này toàn lỗ. Khách mỗi ngày một ít, chi phí thì tăng, thật sự là không trụ nổi nữa rồi."
Nguyễn Nhuyễn liếc nhìn ghế sô-pha, bàn ghế các thứ trong quán, đúng là đều còn rất mới.
"Có thể vay tiền mà!" Cô thuận miệng đáp.
Mẹ Cát vội vàng xua tay: "Thôi đi cô ơi, với tình hình thế này, tôi chẳng dám để con bé nó vay thêm đồng nào nữa đâu. Tiền bỏ vào chẳng khác gì ném bánh bao cho chó, có đi mà không có về! Nếu nhà hàng này mà làm ăn được như Tiệm Nhỏ Nguyễn Gia hay Tiệm Ăn Nhanh Nguyễn Gia thì tôi còn có lòng tin, giờ tôi chỉ mong sớm bán được hết mấy thứ này thôi!
Cô chủ nhỏ, cô cũng làm ngành ăn uống, mấy thứ này cô xem xem, cái nào dùng được thì mua về đi, thật sự là dùng chưa được bao nhiêu lần, cái gì cũng như mới hết. Bên tôi bán rẻ, đảm bảo là quá hời rồi!"
"Nhưng bọn tôi làm món Trung, nhiều thứ không dùng được đâu. Tôi muốn giúp bà thật đấy, mà lực bất tòng tâm thôi!" Nguyễn Nhuyễn cố ý nói: "Hơn nữa, bà có phải là chủ đâu? Con gái bà mới là chủ mà!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT